Đến giờ ăn trưa ở công ty, Hoàng Minh Quân không ăn chỉ uống mỗi cà phê. Bởi vì công việc của anh còn chất đầy, không thể bỏ ngang khi còn đang làm dang dở. Tính anh là vậy đấy, làm cái gì cũng làm cho nốt. Không kéo dài chần chừ đến hôm sau.
Phan Kiệt ăn trưa lên thấy anh vẫn còn ngồi làm việc thì bước đến hỏi han: "Hoàng tổng à, trưa nay công ty có bò bít tết phần đặc biệt, anh có muốn ăn không?".
Tập trung quá mức không nghe đối phương nói gì, Phan Kiệt được ăn quả bơ chua chát. Cậu ta cười ngượng mấy cái định lui đi. Cùng lúc đó anh mới phát hiện ra cậu ta đến, ngẩng đầu hỏi: "Chuyện gì?".
Thì ra là Hoàng tổng mải mê làm việc nên không nghe thấy mình nói chuyện: "Anh đi ăn trưa chứ? Tôi đã gọi xuất đặc biệt dành riêng cho anh rồi đấy".
Cũng lâu rồi không ăn cơm ở công ty, hôm nay tâm trạng khá tốt nên làm gì đó cho bản thân thoải mái thôi. Anh gật đầu, sắp xếp những văn thư lại rồi đứng lên ngồi vào xe lăn cùng cậu ta đi xuống nhà ăn.
Phan Kiệt kinh ngạc tự dưng hôm nay Hoàng tổng lạnh như băng giá khó tính không ai đọ lại đột nhiên dễ chịu mà đồng ý đề xuất của đứa thư ký tay chân là mình.
Trông hôm nay tâm trạng của anh rất hảo hảo ý, hình như gặp chuyện vui gì đó.
Phan Kiệt như được nhìn thấy thần giáng thế phát ánh nắng phước lành cho chúng sinh. Cậu ta thấy vậy thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tong-toi-yeu-anh/3620887/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.