Trên hành lang cao cấp của khách sạn Gloria thi thoảng xuất hiện những cặp đôi mượn rượu uống say để làm chuyện không chín chắn. Trông họ rất gấp gáp mà trao nhau ân ái giữa hành lang, làm những chuyện không biết xấu hổ. Đã đến trước cửa phòng nhưng không đợi được liền bổ nhào với nhau tại chỗ.
Lúc đi ngang qua họ, Phan Kiệt nhăn mặt cúi đầu nói nhỏ với Minh Quân: "Hoàng tổng, đây là tiệc giao lưu hay là tiệc giao hoan nữa không biết mà đám người không biết thẹn còn phô trương bày ra dáng vẻ sắp ăn thịt nhau giữa cái hành lang này. Nhà của bọn họ hay gì không biết".
Cậu thư ký của anh cũng lắm lời nhiều chuyện thật. Còn anh không quan tâm, lặng im không nói.
Đến trước cửa phòng của Đào Việt Thành, định gõ cửa thì khựng lại. Phan Kiệt và Hoàng Minh Quân lập tức sầm mặt. Bọn họ đang nghe thấy điều gì đó không nên nghe. Đến đúng lúc cao trào rồi sao?
Phan Kiệt đanh mặt kéo xe lăn anh lùi lại: "Thằng già họ Đào này sung sức thật nhỉ? Tôi nghe thấy có tận tiếng của ba em ở trong trỏng. Đừng nói mụ Chi Châu cũng chơi ở trỏng đấy nhá? Gu mặn dữ vậy?!".
Không thể đỡ được, anh thở dài đỡ trán: "Đi thôi, đợi khi ông ta phát biểu nhân lúc ông ta xuống đài thì chúng ta đi gặp riêng".
Sống đến tận bây giờ đây là lần đầu tiên Minh Quân biết có người tinh lực dồi dào như vậy. Quay cuồng trong ba cái lỗ đen vũ trụ vô tận không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tong-toi-yeu-anh/3620891/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.