7.
Ta không bị đưa đến bãi tha ma.
Không phải vì Tiêu Cẩn Du không thảy ta ra đó, mà do… hắn bất tỉnh rồi.
Cười ch.ết mất.
Nói ra ai tin được, ta hôn Tiêu Cẩn Du đến mức ngất xỉu.
Mà lúc này Toàn công công tiến vào.
Ta nhìn Tiêu Cẩn Du đang tựa người vào mình, lại quay sang nhìn Toàn công công với vẻ mặt thê lương, ta thật sự hy vọng rằng người ngất đi lúc này là ta.
Ngoài sức tưởng tượng của ta, Toàn công công vậy mà không xông lên trị tội ta.
Đầu tiên lão nhìn thoáng qua túi thơm ta đang đeo bên hông, sau đó còn cho ta một nụ cười hài lòng.
“Nhanh truyền ngự y, Hoàng thượng lại ngất rồi!” Lão xoay người lớn giọng thét lên với bên ngoài.
Từ ‘lại’ này cho thấy việc Tiêu Cẩn Du ngất chẳng phải lần đầu tiền.
Ngự y bắt mạch cho Tiêu Cẩn Du, mày hơi nhăn lại.
Cái nhăn mày của ngự y làm lòng ta rối như tư vò.
Vì sao hắn lại ngất xỉu?
Hôm qua Tiểu Hổ tử rõ ràng đã đem đồ bên trong túi thơm đổi lại một lượt.
Ngự y nói với Toàn công công thân thể Tiêu Cẩn Du hư nhược, ông sẽ kê cho hắn một đơn thuốc điều dưỡng xong sẽ khỏi.
Toàn công công đưa ngự y ra cửa, phân phó cho ta ở lại chăm sóc Tiêu Cẩn Du.
Khi rời đi lão còn đóng cửa phòng lại.
Lão thái giám này, tin tưởng ta quá rồi nhỉ?
Nếu như ta là thích khách, vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuong-khong-thich-nu-nhan/3330416/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.