Tại phủ tam hoàng tử.
Tiếng hét đến chói cả tai.
"Ngươi nói gì?"
Liêu Ngọc lấy lại bình tĩnh rồi nói tiếp.
"Người lén gặp riêng hắn là bọn Lang Sát. Bọn chúng đã dám đụng vào người ta, giờ lại muốn theo phe khác hại ta sao. Thật cả gan, ngươi biết gì về bọn chúng?"
Tên thuộc hạ cúi đầu nói.
"Bẩm điện hạ, kẻ đứng đầu thì rất hiếm khi xuất hiện. Chỉ nghe đồn rằng hắn đeo chiếc mặt nạ che nửa mặt màu đỏ thẫm như máu. Trợ thủ đắc lực của hắn là người luôn ra mặt thay hắn thì đeo chiếc mặt nạ nửa vàng nửa đen. Còn tất cả thủ hạ còn lại đoán chừng hơn trăm tên đều đeo mặt nạ đen tuyền. Bọn chúng đều là cao thủ được tuyển chọn. Hầu như chưa lần nào họ thất bại trong việc ám sát ai đó. Nếu có thất bại họ sẵn sàng tự vẫn ngay tại chỗ. Nên thông tin chính xác về nơi bọn chúng thì không thể tìm ra được. Tuy bọn chúng bán thông tin và nhận ám sát lấy bạc. Nhưng không phải nhiệm vụ nào cũng nhận. Vì kẻ đứng đầu tính tình kì quái, không thể dùng bạc để mua chuộc ai trong số chúng cả. Dù được xem là bán mạng vì bạc nhưng lại không ham bạc. Nói chung là thích thì nhận, không thì thôi."
Liêu Ngọc cắn chặt răng, ánh mắt sắt lạnh.
"Hừ... bọn chúng nghe hay đấy. Ngươi nhanh đi chiêu mộ thêm một số cao thủ võ lâm về đây. Kì này ta nhất định tiêu diệt sạch hang ổ bọn chúng."
Tên thuộc hạ nhận lệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuong-dam-tac-nhat-ma-ta-biet/2769660/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.