🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Liêu Tuấn gãi đầu, nhìn sang hướng khác che đi vẻ xấu hổ.



"Muội đừng nói thế, chỉ cần có thể làm muội vui. Ta nguyện làm tất cả vì muội. Mà ngoài dế muội còn thích con gì không?"



Dương Yến ngại ngùng đáp.



"Ta cũng thích bướm."



Liêu Tuấn nhìn chăm chăm Dương Yến cười nói.



"Vậy lần sau ta sẽ tìm bắt con bướm đẹp nhất cho muội."



Liêu Nguyệt đứng nhìn hai người đó trò chuyện say mê, quên cả mình. Thấy khó chịu, liền dùng sức bẻ gãy đôi cây dù đang cầm.



Rồi tiến tới bắt lấy con dế trong hộp bẻ đầu quăng đi.



Sau đó quay bước đi không thèm nhìn lại.



Dương Yến chứng kiến cảnh tượng thất hồn, nhìn con dế mà khóc nức nở.



Nhị hoàng tử vội vỗ vai an ủi.



"Muội đừng khóc, để ta bắt con khác cho muội."



Dương Yến ngừng khóc, khẽ gật đầu.



Kể từ đó mỗi lần Dương Yến vào cung chơi. Được nhị hoàng tử tặng côn trùng đều bị Liêu Nguyệt phá đám bẻ đầu rồi bẻ cánh, nhìn mấy con côn trùng chết đau đớn, mà Dương Yến dần sợ và không còn thích chúng nữa, cũng như không vào cung chơi nữa.



Một tháng trôi qua, Liêu Nguyệt không nhìn thấy Dương Yến vào cung nữa, liền đi tìm Dương Yến.



Vừa tới cổng Dương phủ thì Dương Yến cũng vừa lúc đi ra cùng đệ đệ mình.



Liêu Nguyệt vừa thấy Dương Yến liền mừng rỡ chạy vội đến trước mặt thì bị Dương Tử chắn trước mặt.



Liêu Nguyệt mặc kệ Dương Tử, chồm người đi qua rồi lấy

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuong-dam-tac-nhat-ma-ta-biet/2769662/chuong-16.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Hoàng Thượng Dâm Tặc Nhất Mà Ta Biết!
Chương 16
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.