Cả đám người đi đường trông thấy xôn xao, tên tân lang xanh mặt mà la làng.
"Hái hoa tặc xuất hiện rồi, mau bắt hắn."
Nhưng hắn khinh công quá giỏi, thoắt cái là đã mất dạng.
Không ai có thể đuổi kịp được hắn ta.
Hắn vác tân nương, một mạch phi thẳng về tới hang động của mình rồi nhẹ nhàng đặt lên một chiếc giường đá.
Hắn tia mắt nhìn khắp người của tân nương rồi cười khẩy, như tự khen chính mình, rồi nói.
"Đêm nay cô phải phục vụ ta đó."
Tân nương đó nghe xong mặt tái xanh, phút chốc ngất thiếp đi trên giường.
Hắn như không đợi được thêm mà đi tới gần tân nương, nhẹ nhàng đưa tay cởi bớt y phục trên người cô nương đó ra rồi tự hài lòng mà nói với chính mình.
"Gối ôm của ta hôm nay đẹp thật."
Khi hắn đang chìm trong vui sướng định leo lên giường thì một đoản đao bay thẳng vào, làm hắn té ngã ra phía sau, đoản đao cũng ghim chặt vào cạnh giường.
Hắn tức giận nhìn ra phía ngoài hét lớn.
"Là ai dám cả gan phá chuyện tốt của ta."
Liêu Nguyệt từ ngoài bước vào, còn chưa vào hẳn bên trong nhưng hắn đã nhận ra được khí tức tỏa ra từ người đó, khiến hắn phải run rợ mà xanh mặt, nhanh chân quỳ xuống đất, miệng lắp bắp.
"Sư... Phụ..."
Liêu Nguyệt vẫn giữ bộ mặt sắc lạnh, ánh mắt đe doạ nhìn hắn.
"Khá khen cho đồ đệ ngoan của ta, chỉ không gặp một thời gian ngắn mà đã vang danh thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuong-dam-tac-nhat-ma-ta-biet/2769312/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.