Tẩm cung hoàng thượng. 
Liêu Sương mặt đầy lo lắng đứng nhìn Tống Phi đang bắt mạch cho Hoàng thượng. 
Thấy Tống Phi bắt mạch xong, nàng liền gấp gáp hỏi. 
"Tình hình phụ hoàng sao rồi phò mã." 
Tống Phi ngước nhìn Liêu Sương rồi lại nhìn hoàng thượng mà cúi đầu nói. 
"Thưa bệ hạ, dựa vào mạch máu và khí sắc của bệ hạ thì thần đoán được đây là bệnh đầy bụng do thức ăn không tiêu gây chướng khí tạo thành khí hư vì vậy cần đẩy khí hư này ra ngoài." 
Hoàng thượng hướng nhìn Tống Phi, hơi nghi ngờ. 
"Hửm?" 
Lão thái y khác đứng kế bên, lão là người có thâm niên nhất trong thái y viện nên ỷ mình có kinh nghiệm mà tỏ thái độ không hài lòng với Tống Phi, lão thái y nhìn thẳng mặt Tống Phi mà nói với giọng điệu không tin tưởng. 
"Tống Phi. Bệ hạ thân thể ngàn vàng, sao ngươi dám nói càn." 
Rồi lão thái y nhanh chóng hướng nhìn hoàng thượng mà cúi đầu thưa. 
"Hoàng thượng, xin xử hắn tội bất kính." 
Hoàng thượng ngước nhìn Tống Phi, dò hỏi mà chẳng thèm để ý đến lão thái y. 
"Phò mã, vậy ngươi có cách trị không?" 
Tống Phi cúi đầu, kính cẩn đáp. 
"Dạ có! Là phượng hoàng tam điểm đầu!" 
Lão thái y lần đầu tiên nghe qua không khỏi chê cười mà nói. 
"Đây là cách gì mà ta chưa từng nghe nói. Ngươi bớt nói càn đi." 
Hoàng thượng đưa tay ra hiệu cho lão thái y im lặng rồi nở nụ cười nhìn Tống Phi, nhẹ giọng. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuong-dam-tac-nhat-ma-ta-biet/2769311/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.