Trong những ngày tiếp theo Hàm Phúc cung đóng chặt cửa, người ngoài nhìn vào thì vẫn cảm thấy Diệp quý phi ngày nào giờ bị giáng xuống làm Diệp quý nhân đang đau khổ bị giam cầm. Còn nhân vật chính thì đang nằm nhàn nhã trên ghế ăn quýt. 
Đậu Nhi mang sắc mặt nghiêm trọng bước vào bẩm báo. 
“Nương nương, nô tì vừa mới đi nhận được tin báo của Tiểu Phúc Tử. Hắn nói mấy ngày trước điện Chiêu Hoa không có gì khác lạ, chỉ là có hôm Đào tần được Hoàng quý phi gọi đến nói chuyện. Sau khi Đào tần ra về thì sắc mặt rất nghiêm trọng.” 
Tiểu Phúc Tử là thái giám ở nội vụ phủ, bình thường được hay giao việc mang đồ đến các cung nên có cơ hội quan sát mọi việc. Một lần Diệp Chi bắt gặp cậu ta đang trốn ở một góc trong ngự hoa viên khóc lóc, hỏi ra mới biết là mẹ cậu ta đang bệnh nặng. Diệp Chi thấy thương tình bèn cho cậu ta chút bạc, nhờ người sắp xếp cho cậu ta có thể ra khỏi cung vài ngày. Tiểu Phúc Tử nhờ thế mà có thể gặp mẹ mình lần cuối. 
Từ đó về sau Tiểu Phúc Tử thề sẽ báo đáp Diệp Chi đến hết đời. Diệp Chi cũng chỉ gật đầu nhưng cũng chưa từng sai cậu ta làm việc gì. 
“Hoàng quý phi sao?” 
Hoàng quý phi Dung Ân, đích nữ của Dung Lân. Trước kia Dung Lân là đảm nhiệm chức tả thừa tướng, nhưng sau khi Hoàng đế cải tổ triều chính thì bây giờ trở thành lại bộ thượng thư. 
So với người cùng vị 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuong-bien-thanh-cun-cung-roi-/3644066/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.