Bữa tối ở Hàm Phúc cung, Diệp Chi đang ngồi dùng bữa. Tiêu Cảnh Lẫm giữ cô lại ở Cần Chính điện mãi đến xế chiều mới cho cô về.
Phàn ma ma vui vẻ, hôm nay hoàng đế ở cùng chủ tử hết cả buổi chiều. Bình thường các phi tần khác chỉ được đưa đồ vào trong còn không được triệu kiến.
Có lẽ ngày lành của nương nương nhà bà sắp đến rồi.
“Nương nương ăn nhiều một chút, hôm nay đã vất vả rồi.”
Diệp Chi biết trong lời nói của Phàn ma ma có nghĩa là gì nhưng cô cũng không buồn giải thích. Đúng thật là quá vất vả, cẩu Hoàng đế không những bắt cô mài mực, giữa chừng lại nổi cơn điên hôn cô rồi còn muốn cô đưa ra ý kiến về bản thiết kế. Biết là hắn ta có ý gài bẫy cô nhưng cô lại nhịn không được vì sự tình liên quan đến an nguy của phụ thân.
Xong xuôi cẩu hoàng đế còn bắt cô pha trà và bóp vai cho hắn. Diệp Chi hung hăng cắn xuống một miếng thịt gà cứ nhưng đang cắn Tiêu Cảnh Lẫm.
Ngày mai có đánh chết cô cũng không đến chỗ của cẩu Hoàng đế nữa. Tạm thời cô không muốn nhìn thấy mặt hắn.
Đậu Nhi từ ngoài bước vào nói với Diệp Chi.
“Nương nương, Kính Sự phòng cho người đến thông báo. Đêm nay Hoàng thượng sẽ đến nghỉ lại, người hãy mau chóng chuẩn bị.”
Diệp Chi tròn mắt, miếng thịt gà như mắc kẹt lại trong miệng khó khăn lắm cô mới đem nó nuốt xuống được.
“Cái gì?”
Phàn ma ma lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuong-bien-thanh-cun-cung-roi-/3644058/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.