Cô Độc Chứng lúc này cũng đi lên đứng lại, thấy Như Thương trầm tư không nói, liền chủ động lên tiếng, chỉ xuống phía dưới nói:
"Ngươi xem! Ở dưới có một con sông."
Như Thương gật gật đầu.
"Thấy được!"
"Vậy chúng ta phải đánh cuộc một chút, dựa theo lối suy nghĩ người bình thường, thì Dược vương hẳn là sẽ ở đầu sông, hay cứ ngược lại đạo lý đó mà làm đi?"
Như Thương cười khẽ, điểm này nàng cũng từng nghĩ tới, nhưng vẫn còn rối rắm bởi vấn đề lựa chọn của Cô Độc Chứng.
"Nếu như ở đầu sông, vậy có phải là hắn rất dễ bị người tìm kiếm phát hiện hay không?"
Nàng nhẹ giọng trả lời, mơ hồ có thể nhìn thấy tầm mắt vẫn luôn xuôi theo dòng nước đầu sông tìm kiếm. Núi này rất cao, có thể thấy được mặt nước sông ở phía dưới, cũng không phải là người bình thường có thể làm.
Cho dù năng lực nhìn của bọn nàng hơn người, cũng không có khả năng ở trong đêm tối như vậy tìm ra đầu nguồn.
Quả nhiên, ánh mắt phát ra chưa được bao lâu, liền bị chặt đứt trong bóng đêm.
Xoay người than nhẹ, lòng nói chẳng lẽ thật sự phải đánh cuộc một lần?
Thành thì thôi, nếu không thành? Tiêu Phương làm sao lo liệu?
Nàng nghĩ như vậy, đột nhiên quay đầu lại nhìn về phía Cô Độc Chứng nói:
"Cố gắng nhanh xuống cốc, ngươi dẫn theo Quỷ Đồng đi phía đông tìm, ta tự mình đi phía tây tìm. Chỉ cần có một bên tìm được Dược Vương là tốt rồi! Năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-phi-linh-dac-cong-phuong-muu-thien-ha/3173786/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.