Đâu chỉ có chút, mà phải là vô cùng.
"Địa thế ở dưới Giáp Cốc hiểm ác, huống chi ở đây là rừng sâu núi thẳm, bên trong chắc chắn xảy ra rất nhiều chuyện không tưởng được!" Cô Độc Chứng tiếp tục nói: "Thân thể của ngươi tuy tốt hơn một chút, nhưng cũng không phải khôi phục hoàn toàn chứ?"
Hắn nói đúng tình hình thật tế, Như Thương không thể không cúi đầu thừa nhận.
"Chia nhau hành động nhất định là không thể được!" Lời nói Cô Độc Chứng rất kiên định: "Nhưng trước tiên chúng ta có thể đến nghiên cứu thảo luận một chút, cần phải bắt đầu tìm kiếm từ bên kia."
Hắn lại nắm lấy Như Thương kéo trở về lối ra ban nãy, sau đó chỉ vào con sông ở dưới Giáp Cốc, nói:
"Theo lẽ thường mà nói, bởi vì muốn đảm bảo nơi dùng nước để uống tương đối sạch sẽ, con người sẽ phải ở nguồn nước đầu sông. Cho dù trong Giáp Cốc ngoại trừ Dược Vương ra không có người khác sinh sống ở đây, nhưng không có người dù sao vẫn còn có chim thú, nguồn nước cuối sông sẽ dơ bẩn, đây là chắc chắn."
"Ừm." Như Thương gật gật đầu, cũng ổn định tinh thần xuống đi vào phân tích: "Nhưng Dược Vương nhất định sẽ không ngốc đến nỗi, lựa chọn một nơi ở mà bất luận người nào cũng nghĩ ra được, nếu như hắn cố tình muốn né tránh người đời, vậy thì cần phải bác bỏ lẽ thường, như vậy mới có thể bảo vệ một vùng thanh tỉnh."
Lời của nàng cũng có lý, nhưng mà Cô Độc Chứng lại nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-phi-linh-dac-cong-phuong-muu-thien-ha/3173788/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.