" Chặt tay?" Không đợi Mạc Thanh Ninh động thủ, Hoa Ngu đã tiến lên phía trước.
Nàng cười cười, trong mắt tràn đầy miệt thị.
" Tay của nô tài, sợ là không đến lượt quận chúa đi?"
Mạc Tử Huân vốn định ngăn Mạc Thanh Ninh lại, nhưng hắn còn chưa kịp nói gì, đã thấy ánh mắt coi thường của Hoa Ngu.
Hắn ngây người trong chốc lát, một tên thái giám, dám nhìn Mạc Thanh Ninh như vậy?
" Ngươi nói cái gì?!" Mạc Thanh Ninh đầu tiên là ngẩn ra, sau đó thì nổi giận.
" Nô tài nghĩ, quận chúa hẳn là nghe rõ rồi chứ!" Hoa Ngu cười càng tươi, trên mặt càng lạnh giá. " Nếu chưa nghe rõ, thì quận chúa có thể hỏi người khác, lắm chuyện là như thế nào!"
" Ngươi... " Mạc Thanh Ninh hít thở không thông, thậm chí còn bất chấp hình tượng sẵn sàng xông lên trước mặt Hoa Ngu.
Hoa Ngu lùi về phía sau từng bước, đứng sau Chu Lăng Thần.
" Quận chúa." Tay Mạc Thanh Ninh còn chưa kịp giơ lên, thì đã nghe thấy một thanh âm lãnh đạm, nàng ta cứng đờ người, thấy được đôi mắt không chút cảm xúc của Chu Lăng Thần.
" Hắn là nô tài của bổn vương, có dạy dỗ, cũng là việc của bổn vương."
" Thần ca ca!" Mạc Thanh Ninh không thể tin được nhìn hắn, hắn đây là đang nói, nàng nhiều chuyện sao?
" Thế tử cùng quận chúa đi vấn an phụ hoàng đi? Phụ hoàng mới uống thuốc, đang ngủ." Chu Lăng Thần ngay cả liếc cũng không thèm liếc nàng ta một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-phi-chin-nghin-tuoi-hoang-phi-cuu-thien-tue/2255305/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.