Lưu Hành muốn nói vài câu, nhưng lời vừa đến miệng, vẫn âm thầm nuốt xuống.
Tính tình Hoa Ngu này, hắn có thể tưởng tượng được đến ngày gà bay chó sủa!
Một đêm cứ như vậy bình an vô sự mà qua đi. Đến sáng sớm ngày thứ hai, Chu Lăng Thần rời phủ.
Khi hắn đi cũng chỉ mang theo Lưu Hành, không nói gì, Hoa Ngu cũng rất thức thời, không hỏi nhiều.
Nàng cũng rất bận, phải trị bệnh cho người này (CLT),bỗng dưng lại nhảy ra thêm một người kia (TAĐ),người này người kia, chuẩn bị bao nhiêu dược cũng không đủ.
Được Thuận An đế cho phép, dược liệu trong thái y viện nàng có thể tùy ý lấy.
Nhưng việc nàng trị chân cho Chu Lăng Thần, vẫn tạm thời không cho người khác biết.
Nghĩ đi nghĩ lại, Hoa Ngu vẫn mang theo vài người, tự mình đi mua dược liệu.
Ngày hôm qua Chu Lăng Thần cũng không phải tùy tiện nói bậy, sáng nay trước khi đi, hắn có phân phó quản gia cho nàng vài tên tùy tùng để nàng sai sử.
Người lao động tự mình đưa tới, Hoa Ngu đương nhiên cực kỳ vui vẻ.
Quản gia hỏi nàng muốn loại tiêu chuẩn nào, nàng liền đơn giản nói: phải có võ công, cường tráng, sức lực lớn hơn nữa còn phải thông minh.
Quản gia Vương phủ họ Trần, râu một bó, tuổi đã lớn. Nghe được yêu cầu của nàng liền cảm thấy đau đầu, trước đó Vương gia đã phân phó, 'hắn' muốn cái gì thì cứ đáp ứng 'hắn'.
Vậy nên cũng chẳng quản yêu cầu vô lý,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-phi-chin-nghin-tuoi-hoang-phi-cuu-thien-tue/2255301/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.