" Ta xuống trước, để xe ngựa lại đi." Hoa Ngu nhíu mày, nhẹ giọng nói.
"Vâng."
Kỹ thuật cưỡi ngựa của Hoa Ngu rất tốt, trước đây nàng là Tướng quân, ra trận giết địch, sao lại không có kỵ mã.
Nhưng vì lần này cần mua rất nhiều dược liệu nên nàng mới đi xe ngựa, tính để xe ngựa chở dược liệu về.
Nhưng đường bị lấp như thế này, chỉ đành để xe ở ngoài, ở đây náo nhiệt như vậy, xe ngựa e rằng phải trở về.
Nghĩ vậy, Hoa Ngu liền xốc màn xe, lưu loát nhảy từ trên xe xuống.
Đại Hiệp xuống ngựa, nhường ngựa lại cho nàng.
Hoa Ngu thấy vậy, gật gật đầu. Thuộc hạ của Chu Lăng Thần, đúng là không tầm thường.
Đúng lúc này, từ phía sau có một đám người mặc quần áo hoa lệ đi tới, nhôn nhao nhốn nháo nói này nọ.
Hoa Ngu quay lại nhìn, a! Không thể tin được, đều là 'kẻ thù' của nàng!
Không nói đến Chu Mặc Ngân cùng Dương Thải Y, đến cả Mạc Thanh Ninh và Mạc Tử Huân luôn đối phó với Hoa Ngu cũng có!
Khóe môi nàng không nhịn được giật giật một chút. Hôm nay ra khỏi cửa đúng là quên xem lịch hoàng đạo rồi, mới đi một lúc, lại gặp tất cả kẻ thù!
" Chúng ta... " Hoa Ngu đang muốn nói gì đó với Đại Hiệp bên cạnh, thì đã thây Dương Thải Y nhìn sang bên này, nhìn chằm chằm nàng.
" Biểu ca! Là cẩu nô tài đó!" Sắc mặt Dương Thải Y biến đổi, kéo tay áo Chu Mặc Ngân, lớn tiếng nói.
Âm thanh của ả ta không nhỏ, lập tức hấp dẫn sự chú ý của những người xung quanh, kể cả hai người Mạc Thanh Ninh cùng Mạc Tử Huân, cũng nhìn về phía này.
Không có xe ngựa, Hoa Ngu cũng không có chỗ trốn.
" Hắn dám đến đây?! Hôm nay ta nhất định phải xé xác tên cẩu nô tài này!" Biểu tình Dương Thải Y vặn vẹo mà hưng phấn, nhấc chân đi đến chỗ Hoa Ngu.
Không nghĩ tới, có người so với ả ta còn nhanh hơn.
" Mau! Mau bắt tên cẩu vật này lại! Dám đối với quận chúa không cung kính!" Mạc Thanh Ninh mang theo mấy thị vệ, xông đến chỗ Hoa Ngu.
" Công công, chuyện này?" Xung quanh nhất thời hỗn loạn một lần nữa, nhân mã đều đã vây kín bọn họ, muốn bắt Hoa Ngu.
Đại Hiệp bên cạnh Hoa Ngu không chút suy nghĩ, đem nàng bảo vệ sau mình.
" Yêu, nhìn mà xem, tiểu nô tài hôm nay lại muốn góp vui." Hoa Ngu không phát hiện Dung Triệt phía sau Chu Mặc Ngân, Dung Triệt vậy mà lại nhớ rõ nàng.
Đùa chứ, lâu như vậy, thật vất vả mới xuất hiện một tên nô tài thú vị, tất nhiên hắn phải khắc sâu trong trí nhớ rồi.
" Thất thần làm cái gì, còn không mau lôi hắn đến cho bản quận chúa! Lột quần áo của hắn!" Mạc Thanh Ninh thấy có người ngăn cản phía trước, lập tức thay đổi sắc mặt.
Dù thế nào đi nữa, hôm nay nàng (MTN) cũng phải vớt lại thể diện!
Cẩu nô tài này không phải thái giám sao?
Nàng ta cũng thật muốn biết, lột quần áo của hoạn quan giữa đường lớn, như thế nào còn thể diện!
" Quận chúa!" Dương Thải Y ở bên cạnh, nghe thấy lời nói của Mạc Thanh Ninh thì đôi mắt sáng ngời, thong thả đi đến bên Mạc Thanh Ninh.
" Tên nô tài này cũng trêu chọc quận chúa rồi? Hắn đúng là cái tên không sợ chết!" Dương Thải Y đúng chuẩn kiểu 'vui sướng khi thấy người gặp họa', vô cùng thân thiết kéo tay Mạc Thanh Ninh.
" Theo ta thấy a, nô tài vô pháp vô thiên như vậy, lột y phục, trước mặt mọi người 'thưởng' cho hắn ít roi, như vậy mới đủ để dạy hắn làm người! Quận chúa, ngươi cảm thấy có đúng không?"
Lời của ả ta, một chữ cũng không lọt vào tai Hoa Ngu, Hoa Ngu cười lạnh không thôi.
" Ngươi còn dám cười?!" Dương Thải Y vừa nhìn lên, liền thấy được biểu cảm của nàng, lập tức vung roi hướng vào mặt Hoa Ngu!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]