Đêm xuống, đèn hoa bên đường rực rỡ, người người nhộn nhịp. Oanh oanh yến yến đến cửa hàng của mình bắt đầu buôn bán, thỉnh thoảng có khách mới khách cũ ra vào hoa điếm...... Nhưng đêm nay có chút kỳ quái, Căng Uyên lâu vốn được hoan nghênh nhất lại không người ghé thăm?! Nguyên nhân cũng đơn giản, hôm nay bọn họ “nghỉ ngơi”!! Có thể nói là nghỉ ngơi, bên trong cửa lớn chẳng những đèn đuốc sáng trưng, còn không ngừng truyền ra những tiếng cười không rõ, không khỏi khiến các vị khách đi ngang qua dừng chân lắng nghe......
“Oa...... Ngạn, không đúng, phải là lão bản, ngươi từ đâu tìm được ‘đầu bài’ a?” Một tiểu quan có vị trí khá cao vươn tay sờ sờ làn da nhẵn nhụi của Tiểu Tứ, “Chậc chậc...... Khuôn mặt xinh đẹp không nói, làn da tốt như vậy, thật sự là vưu vật a! Nói cho ca ca, ngươi gọi là gì nha?”
“Mẫn! Ai nói với ngươi y là ‘đầu bài’ ta tìm về?” Trên trán Diệu Ngạn mơ hồ có thể thấy được gân xanh nổi lên, hắn đi đến! Đến bên người, kéo tai trái hắn la lớn, “Hắn là người có, hôn, ước với ta!!! Nghe rõ rồi chứ?”
Thanh âm lớn như vậy, lỗ tai của Mẫn bị thương nặng, hắn mắt nổ đom đóm, ngoáy ngoáy lỗ tai, “Thật là, chỉ là nói giỡn mà thôi...... Không cần coi như thật vậy đi!”
“Ha hả! Đùa sai đối tượng nga!” Chung Ly một thân hồng y ở bên cười trêu chọc, “Chẳng lẽ ngươi nhìn không thấy, lão bản đối với đứa nhỏ này...... Tình hữu độc chung sao?” Vừa nói hắn vừa ném một cái mị nhãn, nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-huyet-khuc-chi-tieu-dao-nhac/182576/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.