- Con người không tim không phổi như em mà biết đau cái gì hừ hừ
Lý Khôi Vĩ lẩm bẩm, rút tay về xoay người bước đi. Cô nhìn theo bóng lưng đó chần chừ một chút rồi gọi theo:
- Anh đi đâu thế, không đợi em à?
Anh không thèm quay đầu nhìn cô một cái, xem ra là tức giận thật sự. Đại Ngọc đi theo anh không tránh khỏi nhìn xung quanh mình.
Căn nhà được trang trí đơn giản, mạnh mẽ mang đậm mùi đàn ông độc thân
Lý Khôi Vĩ đi lấy chai thuốc giải rượu, lạnh lùng đặt lên bàn rồi đi vào bếp. Đại Ngọc bĩu môi, quan tâm thì quan tâm đi còn bày đặt.
Anh nhìn thấy cô nhăn tít mặt uống thì trong lòng vui sướng. Đến khi cô nhìn sang thì thu lại nét mặt, trưng mặt lạnh ngàn năm như một ra. Lần này anh thật sự bị cô chọc tới tức điên lên, tạm thời không muốn nói chuyện với người này.
Nói đi nói lại Đại Ngọc vẫn là biết cách làm nũng với Lý Khôi Vĩ, cô phát hiện ra người này chỉ ăn mềm không ăn cứng.
Cô đứng im một góc, nhìn anh bận rộn nấu nướng. Ngón tay theo thói quen vuốt ve chai thuốc giải rượu trên tay, ánh mắt thưởng thức hướng về phía anh.
Đại Ngọc từ đầu đến cuối đều muốn chạy trốn, cô luôn đem mọi lỗi lầm đổ về phía anh, dù trong lòng có cố gắng đối diện thì khi gặp rồi không tự chủ được sẽ nổi nóng, buông những lời cay nghiệt nhất.
Thế nhưng một Lý Khôi Vĩ như vậy, một lần rồi hai lần đều bắt cô đem về.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hon-lo-hen-chan-troi/1801977/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.