Rõ ràng chính Tống Thái hậu đã cho nàng ta Đêm Hợp Hoan, vì sao bà ta lại không chịu nhận?
Trong lúc nhất thời Triệu Vân Oanh không biết nên phản ứng ra sao, hiện tại nàng ta đã mất trong sạch, mất thanh danh, phát sinh quan hệ với Trần Quốc công trước mắt nhiều người, bất luận thế nào nàng ta cũng không có kết cục tốt.
Tống Thái hậu chứng kiến hậu quả như vậy, chẳng lẽ không thấy áy náy với nàng ta sao? Đáng lẽ bà ta phải dùng quyền thế để cố gắng đền bù cho nàng ta chứ?
Không biết bộ não của Triệu Vân Oanh này phát triển thế nào, ngu xuẩn quá. Tất nhiên bà ta đoán được suy nghĩ trong đầu Triệu Vân Oanh, nhưng vì sao bà ta phải giúp nàng ta?
Giúp nàng ta có thể mang đến lợi lộc gì cho bà ta?
Tống Thái hậu thu tầm mắt về, bà ta không muốn ở đây thêm nữa, lãnh đạm bảo: “Chỉ sợ bây giờ tam cô nương Triệu gia không tỉnh táo đầu óc, thấy ai cũng cắn bừa nhỉ? Ai gia chưa bao giờ cho ngươi đồ vật bậy bạ gì cả, từ trước đến nay cũng chưa từng gặp ngươi. Nếu ngươi vẫn tiếp tục bôi nhọ danh tiếng của ai gia, đừng trách ai gia không giữ mặt mũi cho phủ Vinh Quốc công.”
Triệu Vân Oanh ngã ngồi trên mặt đất, sắc mặt xám xịt.
Tống Thái hậu nói vậy, người khác tất nhiên sẽ tin bà ta.
Suy cho cùng, Tống Thái hậu không cần phải hao tâm tổn sức để hãm hại một thứ nữ thấp kém như Triệu Vân Oanh, vì bà ta chỉ cần dùng một ngón tay là có thể dễ dàng nghiền chết nàng ta như một con kiến.
Những người khác khinh thường chỉ trỏ Triệu Vân Oanh, còn dám trông cậy vào Thái hậu nương nương giúp đỡ nàng ta nữa cơ đấy, đúng là không biết xấu hổ.
Rồi họ chợt nghĩ, có thể tằng tịu với người khác thì đương nhiên cũng chẳng thèm để ý đến thể diện.
Trình Cảnh Di bình thản liếc nhìn Triệu Vân Oanh, hờ hững nói: “Nếu việc đã đến nước này, trẫm sẽ tứ hôn cho các ngươi.”
Bản tính Trần Quốc công hèn nhát, lâu như thế, gã chỉ rụt cổ, sợ sệt quỳ gối trong góc.
Gã không tìm kiếm trợ giúp từ khắp nơi giống Triệu Vân Oanh, chỉ lặng lẽ đợi Trình Cảnh Di xử lý.
Hiện giờ Trình Cảnh Di nói thế, gã vui mừng, cung kính dập đầu: “Tạ ơn long ân của Bệ hạ.”
Đêm qua bắt gặp Triệu Vân Oanh mơ màng không tỉnh táo, gã thấy nàng ta xinh đẹp, đang nằm dưới đất không ngừng cởi áo tháo thắt lưng, gã biết chắc nàng ta đã bị bỏ thuốc.
Gã thấy sắc nổi lòng tham, còn biết được xuất thân của Triệu Vân Oanh, nghĩ về việc dựa vào Triệu Vân Oanh thì có thể móc nối quan hệ với phủ Vinh Quốc công và Hoàng hậu nương nương, gã bèn nhân lúc cháy nhà đi hôi của, trải qua một đêm mây mưa với Triệu Vân Oanh.
Gã đã chuẩn bị sẵn tâm lý chịu hình phạt nghiêm khắc của Trình Cảnh Di, Triệu Vân Oanh là thứ tỷ của Hoàng hậu nương nương, nghe kể ở phủ rất được cưng chiều. Hành vi này của gã, không thể nghi ngờ là đã đắc tội với phủ Vinh Quốc công. Đã thế, nghe nói Bệ hạ cực kỳ sủng ái Hoàng hậu nương nương, vì để Triệu Vân Oanh nguôi giận, nhất định sẽ không nhẹ nhàng tha cho gã.
Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net
Không ngờ Bệ hạ lại không nhiều lời, gần như lập tức ban hôn cho gã.
Làm sao gã có thể không kinh ngạc vui sướng cho được?
Nghe vậy, Triệu Vân Oanh ngẩng phắt đầu, vô cùng khiếp sợ: “Thần nữ không muốn gả cho Trần Quốc công!”
Trần Quốc công đã một bó tuổi, lại có ba người con, Thế tử Trần Quốc công còn lớn hơn nàng ta vài tuổi, sao nàng ta có thể khiến họ tin phục được? Nàng ta gả qua đó, vừa làm vợ kế vừa làm mẹ kế, sao có thể làm tốt nổi?
Đứng trong đám người, Triệu Thanh Hồng đã tức giận đến xanh mặt từ lâu. Ông không dám lộ diện, trước có Tống Thái hậu, sau có Trình Cảnh Di, dù thế nào cũng không tới lượt ông lên tiếng, ông càng sợ chỉ cần mình bước ra sẽ bị quở trách.
Hiện tại nghe thấy câu nói của Triệu Vân Oanh, cuối cùng cũng hết nhịn nổi, ông tiến ra ngoài vài bước, hung hăng giáng cho nàng ta một bạt tai, nổi giận mắng: “Đúng là thứ không biết tốt xấu! Bệ hạ khai ân không lấy mạng nhỏ của ngươi, ngươi còn dám làm trái ý Bệ hạ hả?!”
Lúc này Triệu Thanh Hồng cực kỳ tức giận, ra tay tương đối mạnh. Triệu Vân Oanh trở tay không kịp, bị một bạt tai đánh ngã nhào xuống đất, lòng bàn tay sượt qua mặt đất đau đớn nóng rát, mùi máu tanh thoang thoảng bay ra.
Ông mắng xong thì hạ giọng, kinh hãi thưa: “Bệ hạ, là thần không biết dạy con nên mới để con bé gây ra chuyện vô liêm sỉ này. Bệ hạ khoan dung nhân từ mới tứ hôn cho họ, bảo toàn thanh danh cho nó, nhưng đứa con bất hiếu này lại… Bệ hạ, xin ngài hãy niệm tình tiểu nữ là tỷ muội của Hoàng hậu nương nương, tha cho nó tội bất kính. Mối hôn sự này, thần thấy không có gì không ổn, chắc chắn sẽ cảm tạ ơn trời, chọn ngày thành hôn.”
Trong lòng Triệu Thanh Hồng hận chết Triệu Vân Oanh, danh tiếng ông gây dựng cả đời, hôm nay đã bị hủy hoại trong chốc lát.
Trình Cảnh Di chẳng hề bận tâm đến mấy việc này, nếu không phải lo lắng người khác bàn luận về Triệu Quy Nhạn, chỉ trích nàng tàn nhẫn độc ác, bất hòa với tỷ muội trong nhà, hắn sẽ không quản chuyện vớ vẩn như thế.
“Thôi được, Hoàng hậu thuần khiết lương thiện, tất nhiên không muốn thấy tỷ muội chịu tiếng xấu, sống cô độc suốt quãng đời còn lại, việc tứ hôn vẫn có hiệu lực như cũ.”
Dứt lời, Trình Cảnh Di cũng không muốn ở lại đây, chủ động kéo tay Triệu Quy Nhạn rời khỏi.
Triệu Quy Nhạn nắm lấy tay hắn, trong lòng ấm áp.
“Ta không gả! Dựa vào đâu Triệu Quy Nhạn có thể gả cho Bệ hạ, mà ta phải lấy một lão già không quyền không thế?”
“Khốn nạn! Tên huý của Hoàng hậu nương nương là thứ ngươi có thể gọi hả?”
“Vì sao ta không thể gọi? Nàng khác gì ta? Đều là…”
Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net
“Bốp!”
Tiếng bạt tai truyền đến, Triệu Vân Oanh đột nhiên im bặt.
“Triệu Vân Oanh, mấy năm nay ta đã chiều ngươi đến mức coi trời bằng vung, mối hôn sự này, ngươi muốn gả thì gả, không muốn gả cũng phải gả.”
“Con không gả, nếu không con sẽ chết!”
“Chết cũng phải gả, ta không ngại minh hôn (*) đâu!”
(*) Làm đám cưới cho người chết.
Giọng Triệu Thanh Hồng đầy tàn ác, hiển nhiên ông đã mất hết kiên nhẫn.
Phía sau vẫn vọng đến tiếng khóc yếu ớt của Triệu Vân Oanh, nàng ta được nuông chiều nhiều năm, tính cách vốn đã nóng nảy, hôm nay nàng ta bị ấm ức, thế nên lại càng ầm ĩ long trời lở đất, không chịu bỏ cuộc.
Triệu Quy Nhạn không ngờ Triệu Thanh Hồng sẽ trở mặt vô tình, dạo trước Triệu Vân Oanh được nuông chiều bao nhiêu, hiện tại bị ông tát thẳng trước mặt nhiều người như vậy, thật sự không hề giữ thể diện cho Triệu Vân Oanh.
Nhưng cũng không liên quan đến nàng.
Trong mắt nàng, người như vậy không khác gì người xa lạ, thậm chí còn không bằng người xa lạ.
Chí ít, người xa lạ sẽ không vô duyên vô cớ tra tấn nàng.
Triệu Quy Nhạn lén nhìn Trình Cảnh Di, vừa rồi mấy lời của Triệu Vân Oanh, nếu cẩn thận tìm hiểu, quả thực có nhiều điểm đáng ngờ.
Cũng không rõ rốt cuộc Trình Cảnh Di có biết xuất thân thật sự của nàng không?
Trình Cảnh Di nhoẻn miệng cười: “Nàng nhìn ta đủ chưa?”
Triệu Quy Nhạn bị bắt quả tang, khuôn mặt nhỏ đỏ lên, nàng lập tức cúi thấp đầu.
Trình Cảnh Di liếc nhìn nàng: “Hình như nàng có điều muốn nói?”
Triệu Quy Nhạn hé môi, nàng vốn định thẳng thắn về thân phận của mình, nhưng rồi sợ Trình Cảnh Di thất vọng về nàng.
Thân phận hèn mọn của nàng, dường như quả thực không đủ tư cách làm quốc mẫu của một quốc gia.
Nếu trước kia nàng sợ mình bị đuổi ra khỏi cung, cũng vì nàng lo lắng mình sẽ không còn cơ hội điều tra rõ chân tướng việc a tỷ bị hại. Nhưng hôm nay…
Ngoại trừ điều này, nàng không đành lòng.
Nàng không nỡ rời xa Trình Cảnh Di…
Triệu Quy Nhạn rối bời, liệu mình có nên nói cho hắn biết không? Nếu Trình Cảnh Di tức giận, muốn trị tội nàng, từ nay thù ghét oán hận nàng thì sao?
Nàng nghĩ đến việc Trình Cảnh Di khinh thường ác cảm nhìn mình, trái tim như bị một bàn tay to lớn siết chặt, khiến nàng không tài nào thở nổi.
Trong mắt Triệu Quy Nhạn hiện rõ nỗi sợ hãi, nàng nhẹ nhàng lắc đầu.
Trình Cảnh Di thầm thở dài, có phần xót xa khi thấy Triệu Quy Nhạn phải cẩn thận như vậy.
Hắn đã biết thân phận của nàng từ lâu, hắn chỉ muốn chính miệng nàng nói cho hắn thôi.
Không muốn Triệu Quy Nhạn khóc lóc sợ sệt vì vấn đề này, Trình Cảnh Di vươn tay xoa đầu nàng, vò rối mái tóc đen như mây của nàng, khẽ cười: “Cô nương nhỏ đừng suy nghĩ nhiều quá. Có một số việc, một ngày nào ấy nàng sẵn lòng kể ta nghe, cứ tới tìm ta nhé.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]