Editor: Dứa
“Bệ hạ, ta thích ngài!”
Hai mắt Triệu Quy Nhạn sáng ngời tựa sao rơi đầy trời, nàng kiên định, chân thành thổ lộ tình cảm của mình.
Cổ họng Trình Cảnh Di nghèn nghẹn, hắn không nói gì, đột nhiên ôm chặt Triệu Quy Nhạn, dùng sức mạnh như muốn khảm nàng vào tâm can.
Trái tim phẳng lặng bao năm nay, giờ phút này hệt như mùa xuân gõ cửa, vạn vật hồi sinh, reo hò âm thanh vui sướng.
Hắn gập nhẹ ngón tay đặt lên môi, huýt sáo một tiếng to rõ, cách đó không xa truyền đến âm thanh vó ngựa.
Là một chú ngựa màu nâu đỏ oai phong lẫm liệt.
Trong màn đêm, có thể nhìn rõ hình dáng mạnh mẽ của chú đang đạp trăng phóng đến.
Trình Cảnh Di dắt ngựa tới, bế Triệu Quy Nhạn xoay người leo lên. Triệu Quy Nhạn hơi sửng sốt, nàng vừa… cố gắng bỏ qua cảm giác rụt rè của một cô nương để tỏ tình với hắn, hắn lại không phản ứng gì sao?
Nhưng ngay khi thân thể ấm áp của hắn kề sát, nàng lại vô thức rúc vào ngực Trình Cảnh Di, ôm chặt eo hắn.
Trình Cảnh Di kẹp bụng ngựa, tuấn mã lao vút đi.
Gió núi phần phật, thổi mái tóc đen của hai người lên không trung, tung bay quấn quýt, lòng ta có người, lòng người có ta, nồng nàn triền miên.
Triệu Quy Nhạn cảm thấy ngọt ngào quá đỗi.
Cảnh vật ven đường ngày càng lạ lẫm, nàng không biết Trình Cảnh Di định đưa nàng tới đâu, nhưng nàng tin tưởng hắn.
Nàng bằng lòng đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-tre/3741571/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.