Tắm gội xong, Triệu Quy Nhạn mặc đồ ngủ trắng tuyết, nàng vừa định rời khỏi phòng tắm, bước chân bỗng khựng lại.
Thải Nguyệt cũng dừng theo, khó hiểu hỏi: “Nương nương?”
Triệu Quy Nhạn nhỏ giọng nói: “Ngươi ra ngoài nhìn xem Bệ hạ đã ngủ chưa.”
Nàng cố ý kéo dài thời gian, nước trong bể tắm sắp nguội lạnh nàng mới kết thúc việc tắm gội, chỉ vì muốn tránh mặt Trình Cảnh Di một chốc.
Thải Nguyệt kinh ngạc nhưng vẫn gật đầu, nàng ấy vừa định ra ngoài, cửa phòng tắm đã vang lên tiếng gõ nhẹ.
“Ra nào, trẫm còn thức.”
Triệu Quy Nhạn mím môi, hận không thể lập tức tìm một lỗ nẻ để chui vào.
Nàng lê bước ra ngoài, thấy Trình Cảnh Di đang dựa lưng vào cửa, nhìn nàng đầy sâu xa, trong ánh mắt ấy hiện rõ ẩn ý “Trẫm xem nàng có thể trốn đi đâu”.
Gương mặt Triệu Quy Nhạn lại nóng lên, nàng xấu hổ không thôi. Nhiều lúc nàng cảm thấy Trình Cảnh Di thông minh quá, có thể dễ dàng nhìn thấu lòng người, dường như nàng chẳng che giấu được gì.
Nàng định giải thích, nhưng khi đối diện với đôi mắt đen nguy hiểm của hắn, nàng lại chẳng thể mở lời.
Trình Cảnh Di đứng thẳng người, nắm tay nàng, cảm nhận nhiệt độ trên tay nàng một chốc, hắn nhẹ nhàng trách cứ: “Tắm lâu như thế nước cũng lạnh rồi, sức khỏe nàng vốn yếu ớt, đừng để bị cảm lạnh.”
Nói xong, hắn khép hai tay, ủ bàn tay mềm mại của nàng trong lòng bàn tay, dùng hơi ấm bao bọc lấy bàn tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-tre/3718359/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.