Mấy ngày nay, khí sắc của Lưu đại phu nhân đã tốt lên rất nhiều. Mỗi lúc ởchung với Kim Phượng, tự nhiên càng nói thêm nhiều chuyện. Nghe nói hômtrước Kim Phượng cùng Ngư Trường Nhai nghiên cứu kinh Phật đến tận đêmkhuya, thần sắc Lưu đại phu nhân lại thêm phần nan giải.
“Kim Phượng, con ở trong cung sống có vui vẻ không?”
Kim Phượng có chút bất ngờ. Trở lại những ngày qua, đây là lần đầu tiên Lưu đại phu nhân quan tâm hỏi han đến cuộc sống trong cung của nàng.
“Nữ nhi sống trong cung rất tốt.” Nàng khép hờ mắt.
Lưu đại phu nhân nhìn chằm chằm vào đỉnh đầu nàng, sâu kín thở dài: “Đây đều là do ta tạo nghiệt.”
“Vì cớ gì mẫu thân lại nói ra lời ấy?” Kim Phượng cả kinh nói.
“Trong cung là nơi nào, con đang ở đâu, làm sao có thể vui vẻ được đây?” Lưuđại phu nhân đau lòng nói. “Lúc trước, nếu ta dốc lời khuyên quốc cônggia thêm vài câu, có lẽ cũng sẽ không đưa con tiến cung. Con cũng khôngphải chia lìa cùng mẹ ruột, càng không đến mức…”
“Càng không đến mức?”
“Càng không đến mức chia rẽ một đôi vốn là nhân duyên thượng hạng.”
Kim Phượng khó hiểu.
Lưu đại phu nhân vuốt ve mái tóc nàng, từ ái mà nói: “Ngư Trường Nhai kia, là thanh mai trúc mã của con đúng không?”
“…” Kim Phượng đầu đầy mây đen.
“Bỏ những thứ lễ giáo kia qua một bên không nói, trong lòng mỗi một thiếunữ đều có một chàng thiếu niên thanh mai trúc mã.” Ánh mắt của Lưu đạiphu nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-luu-hac-ban/1908989/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.