Edit: Docke
Y Nhân đứng trên bậc thang, nhìn Bùi Nhược Trần đang đứng dưới đài.
Bùi Nhược Trần cũng nhìn cô một cái, chỉ là lẳng lặng liếc mắt, không làm khó, cũng không trách cứ, chỉ là sơ sơ nhàn nhạt, giống như lúc trước.
Thế nhưng cái nhìn thoáng qua bình thường đó lại làm Y Nhân cảm thấy như nghẹt thở. Nghẹt thở không phải vì bị Liễu Sắc bóp chặt, mà bởi vì thật sự không thể hô hấp.
Y Nhân đối với chuyện quỳ gối cũng không có cảm giác gì nhiều. Cô không phải nam nhi dưới gối giáp vàng. Chỉ là ở thời đại này, quỳ gối trước địch, rốt cuộc ý vị thế nào – – Y Nhân hiểu được.
Bản thân cô cũng có nguyên tắc của mình, nên cũng có thể lý giải được tiêu chuẩn nguyên tắc của người khác.
“Thế nào? Cũng chỉ là nói xuông mà thôi ư? Ngụy quân tử.” Liễu Sắc cười có chút hả hê, trảo đặt trên cổ Y Nhân cũng không tự chủ mà thả lỏng rất nhiều.
Hắn vốn không có ý muốn làm hại Y Nhân.
“Ta đếm ba tiếng. Một!”
Bùi Nhược Trần vẫn không nói gì, ngoại trừ sắc mặt hơi trắng, thần sắc trái lại càng thêm trầm tĩnh.
Trầm tĩnh như vậy, giống như khí tức vỡ bờ, từ thân thể anh từ từ tỏa ra, ngay cả Liễu Sắc cũng cảm nhận được, càng khiến hắn nổi giận: “Nhị!”
Y Nhân nhướng mày trợn mắt, vốn định cố sức hiên ngang lẫm liệt nói, nhưng âm thanh ra tới mép lại không có cách nào thoát ra được.
Lẽ nào lại giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-luoi-y-nhan/2170789/quyen-2-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.