EDITOR: DOCKE
Y Nhân ôm bụng, vội vàng quýnh quáng, loạn như cào cào ruội bọ.
Dưới trời sao, hình ảnh kia càng đi càng gần, trong sương mù chậm rãi hiện hình.
Cô đụng phải người đó, thốt nhiên ngẩng đầu, ngơ ngơ ngẩn ngẩn nửa ngày mới phun ra được một câu: “Tôi đang tìm nhà vệ sinh.”
Bùi Nhược Trần cũng kinh hoàng không kém, nghe vậy phì cười, “Để ta đưa nàng đi.”
Đây chính là lần gặp lại của bọn họ.
Đây là cuộc đối thoại đầu tiên của bọn họ.
Hắn lẳng lặng chờ ở bên ngoài, chờ cô từ bên trong đi ra. Y Nhân giải quyết xong, thỏa mãn từ trong đi ra, một lần nữa đứng ở trước mặt hắn.
Hắn không hỏi cô vì sao lại xuất hiện ở nơi này, cô cũng chẳng hỏi.
“Cùng ta đi đến một nơi nhé.” Bùi Nhược Trần nói xong, đã kéo tay cô đi ngay.
Y Nhân cũng không thấy bẽn lẽn, tùy ý để hắn nắm, đi ra đường cái.
Hài hòa và bình tĩnh như vậy, giống như bọn họ chỉ mới vừa tạm biệt ngày hôm qua.
Bùi Nhược Trần đi lại rất nhẹ, chân dẫm lên con đường lát đá hầu như chẳng nghe thấy tiếng.
Y Nhân lại nện bước rất nặng, có điểm hỗn độn, nhưng trước sau vẫn luôn đi theo tiết tấu của hắn.
Bùi Nhược Trần đứng trước cánh cửa của một gian nhà thật to.
Cửa nhà đã đóng kín. Phía trên cánh cửa là một tấm biển thật to, viết bốn chữ “Cửa hàng pháo hoa”.
Bùi Nhược Trần buông tay Y Nhân ra, nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-luoi-y-nhan/2170521/quyen-4-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.