Khi Đỗ Dạ Hàn rời khỏi chính điện Càn Thanh cung, đã gần đến giờ Dậu. Hôm nay sự xuất hiện của Đỗ Dạ Hàn là ngoài dự liệu, nhưng ý đồ của hắn khi đến lại nằm trong dự kiến của Đàm Văn Hạo.
“Bẩm Hoàng Thượng, Kính sự phòng Trịnh tổng quản đang đợi ở ngoài điện rồi ạ.” Đỗ Dạ Hàn chân trước vừa ra ngoài, Lưu công công liền tiến vào điện.
“Bảo Trịnh tổng quản về đi! Đêm nay không cần Tần phi thị tẩm.” Đàm Văn Hạo nhấc tay ý bảo Lưu công công lui ra, cùng lúc đó, từ phía trong bình phong bên cạnh vang lên một tiếng “rầm”, phân biệt với một âm thanh nhỏ khác từ phía dưới, có thể nghe ra tiếng ly trà rơi vỡ dưới đất.
Lòng Đàm Văn Hạo chợt động, vội vội vàng vàng đi vào gian trong. Lưu công công cũng giật mình, phía trong đó, hình như là Hoàng Hậu nương nương! Theo sát bước chân Đế quân, di chuyển vào gian trong, đập vào mắt là một chén sứ trắng vỡ vụn trên mặt đất cùng vũng nước với Hoàng Hậu nương nương mắt còn buồn ngủ, đầu bù tóc rối, mặt mũi lờ đờ đang nằm gục trên bàn.
“Ặc…” Sau ba giây sửng sốt, Đỗ Hiểu Nguyệt đứng lên, hai con mắt vốn đang díp tịt đã mở to, chậm rãi mở miệng, “Thần thiếp không phải cố ý đánh vỡ cái chén, là vừa rồi…” Đỗ Hiểu Nguyệt hơi chột dạ, vừa nãy đang nghe Đỗ Dạ Hàn và Đàm Văn Hạo nói chuyện, nhưng họ chưa nói tới ba câu, đã không đỡ lại được tiếng gọi của thần ngủ, nhoài người ra bàn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-luoi-to-hieu-nguyet/2781198/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.