Tô Hiểu Nguyệt cảm giác toàn thân như bốc lửa, nóng thật khó chịu. Chuyện gì đã xảy ra? Tối hôm qua, trước khi ngủ nhớ là đã tắt máy sửa rồi mà. Tô Hiểu Nguyệt nhất thời tỉnh táo không ít, nhưng vẫn chưa mở mắt nghe bên tai tiếng phụ nữ gọi mình. Mở mắt ra, phòng của mình sao lại trang trí thành như vậy? Thì ra nàng đã xuyên không vào một thời cổ đại xa xưa.
Nàng chú tâm nghe những lời mà người tự xưng là mẹ nàng để nắm rõ tình hình. Thì ra thân ảnh này bị người khác hãm hại, bệnh nặng một thời gian, thiếu chút nữa là mất mạng. Nhưng điều làm cô kinh ngạc hơn là quyết định của cha thân ảnh này một mực muốn mang cô tiến cung. Bọn họ đang suy tính rằng dựa vào thế lực của phụ thân trong triều, nhất định hội phong hoàng hậu, thống lĩnh lục cung. Nếu con làm hoàng hậu, mẹ cũng có thể hãnh diện, không bị đại nương suốt ngày khi dễ.
Mười ngày sau nàng phải tiến cung hầu hạ hoàng thượng. Hậu cung sâu như biển, lười nữa có thể an toàn sinh tồn hay không? Với những sóng gió trong cung làm thế nào để nàng có thể duy trì một cuộc sống an nhàn, thanh bình.