Tắm xong thấy người dễ chịu hẳn, đương thay quần áo chuẩn bị đi ngủ thì một vị khách không mời lại xông vào hại Đỗ Hiểu Nguyệt cuống cuồng mặc lại tử tế bộ quần áo đang cởi dở, giận dữ nhìn người vừa tới: “Này, kể cả chàng là Đế Vương nhưng vẫn phải tuân thủ lễ nghi cơ bản nhất chứ, chẳng lẽ không biết trước khi vào phòng người khác phải gõ cửa à?”
“Đã là vợ chồng với nhau rồi, có chỗ nào trên người nàng ta chưa thấy đâu?” Đàm Văn Hạo tủm tỉm cười đáp, trong lòng thầm nói mình về thật đúng lúc!
Xùy xùy, vợ chồng á? Cùng lắm là tình một đêm thôi! Có điều Hiểu Nguyệt cũng ngại nói tào lao với y, mắt thì díp hết cả lại rồi nhưng vẫn phải hỏi chuyện cần hỏi: “Chàng vào đây làm gì? Có việc gì mà không thể để mai nói?”
Hiểu Nguyệt nằm ngả xuống giường rồi quấn chăn kín mít cả người, tuy trời rất nóng nhưng có lẽ vì đang ốm nên nàng vẫn cảm thấy khá lạnh, mí mắt cũng nặng trĩu, “Lúc đi đừng quên đóng cửa hộ tôi nhé!” Chỉ cần nằm lên giường thì kể cả ngay bây giờ trời long đất lở nàng cũng chẳng buồn để ý nữa.
“Đây là phòng của ta, nàng bảo ta phải đi đâu?” Đàm Văn Hạo nhìn trời thấy sắp bình minh thì định vào nói với nàng một tiếng chuẩn bị lên đường về kinh. Tuy biết sức khỏe nàng chưa tốt lắm nhưng chuyện triều chính đang chờ mình về xử lý nên đành để nàng chịu uất ức, “Giờ đừng ngủ, đợi lát nữa lên xe ngựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-luoi-to-hieu-nguyet/2781128/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.