Lúc bụng nàng gần sáu tháng, bất ngờ trở nên vô cùng mê món thịt nướng, nhất mà món thịt nướng có thêm ớt, cắn vào miệng là như tan ra, cay đến xé lưỡi. Một đĩa thịt nước bóng nhẫy được đưa lên, Bánh Bao vừa ngấu nghiến vừa yên lặng suy nghĩ, chẳng lẽ, lại sắp sinh ra một tiểu Bàn[1] Tử? Còn chưa ra khỏi bụng mẹ, liền đã không thể xa rời thịt được rồi. Nàng không thể ăn vô những món khác, khiến Như gia tam thông luống cuống, đành phải nghĩ cách, đem rau nấu thành canh cho nàng ăn.
[1] bàn: mập.
Nương nương ăn xong một bụng thịt ba chỉ, lại mơ màng buồn ngủ. Nhưng mà như vậy thì dạ dày nàng sao chịu được. Trong mộng còn nghe nương nương nói một câu: “Thịt hôm nay không đủ mềm, ngày mai hầm cách thủy thêm hai canh giờ nữa.” Đây chẳng phải là trúng tà thịt sao? Có trách thì trách nương nương thích thịt, thèm ăn thịt, nhưng ngoại trừ cái bụng không thấy nhỏ lại kia, thì người lại càng ngày càng gầy gò.
Nương nương trở nên rất dễ đói, có một lần Như Nguyệt tưởng trong phòng bếp có trộm, hoặc là chuột quậy, thịt hầm ngày hôm trước để trong tủ lại không thấy, tìm nửa ngày, mới thấy cái chén trống không ở trong tẩm cung nương nương.
Sáng hôm sau, Thải Thải nuốt một ngụm hoành thánh thịt cuối cùng.
Như Ý ở bên cạnh cười nói: “Hoàng hậu nương nương, buổi trưa hôm nay, nương nương muốn ăn món gì?”
Thải Thải suy nghĩ một hồi lâu, mới mở miệng nhả ra hai chữ ‘thịt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-de-bep-hoang-thuong/2174719/chuong-303.html