Giữa hai thế giới hiện đại và cổ đại, liệu có thể có cầu nối để chạm đến ranh giới giữa hai nơi? Cách xa nhau hàng ngàn, hàng vạn năm, liệu có thể nào cùng nhau quy tụ? Cứ ngỡ sẽ mãi cũng chỉ là hai đường thẳng song song không bao giờ có điểm kết thúc, nhưng duyên phận lại làm đổi thay tất cả.
Sợi tơ hồng buộc lấy hai đầu duyên nợ. Cố tháo gỡ lại chỉ làm chặt thêm. Cả đời này vốn đã là định sẵn. Vậy dù trước dù sau cũng nhất định sẽ tương phùng. Nàng không cùng một thế giới với hắn thì sao? Hắn là cố nhân thì sao? Nếu đã là yêu, đâu cần quan trọng về vấn đề tuổi tác? Nàng là sát thủ thì đã sao? Nàng giết người không cảm thấy ghê tay thì đã sao? Hắn sẽ nguyện làm hậu thuẫn mãi bảo vệ sự bình an của nàng.
Hắn là phu quân của nàng, nhưng cớ sao nàng đối với hắn lại không hề yêu? Hắn toàn tâm toàn ý chỉ chung thủy với một mình nàng. Nàng không cần hắn? Không sao, hắn sẽ từ từ củng cố vị trí của mình ở trong lòng nàng. Chỉ cần có thời gian, bao lâu cũng không quan trọng, quan trọng là hắn muốn cũng nàng tạo dựng ra một mái ấm gia đình thật tuyệt vời và vô cùng hoàn hảo.