Dịch giả: †Ares†
oOo
Năm ấy, Trần Cảnh như lục bình bị cuốn vào cõi âm, lại theo sóng mà trôi tới thành Tần Quảng. Mà hơn trăm năm qua đi, giờ hắn lại tới thành Tần Quảng, đúng là có một loại cảm giác quen thuộc mà xa lạ.
Lần này tiến vào không có U U hô ca ca, cũng không có chuyện người trong thành muốn giết thiên ma ngoại vực.
Hắn nhìn thấy một tòa thành rất đơn giản, gần như hoàn toàn giống một tòa thành ở nhân gian, chỉ là ít sinh cơ. Bởi vì đây vốn là một thành ở cõi âm để sinh linh dương thế sau khi chết đi, linh hồn có chốn dừng chân.
Trong thành cũng hoàn toàn không giống lần đầu hắn tiến vào. Không có chút khí tức quỷ dị nào, cũng không có u ám khó mà nhìn thấu, mà là từng dãy nhà. Có đơn sơ, có đình viện, có nhà trước cửa còn có hai con thú lớn bằng đá, có nhà lại trồng loại cây không biết tên... Trên mặt đất, đá đen trải đầy, đường phố còn rộng hơn cả thủ đô Quân An của nước Trung Nguyên. Nhìn kỹ, mỗi khối đá đen trên mặt đất đều như được chôn sâu xuống, lớn vô cùng, trên mặt có vẽ hình thú, lại như chữ viết, nhưng nhìn kỹ thêm thì thấy giống có những con thú bị phong ấn trong đó. Mỗi viên gạch đều như vậy.
Lại nhìn Hư Linh, nàng yểu điệu thướt tha đứng một bên. Năm đó nàng cứ như tinh linh trong đêm đen. Hiện tại loại cảm giác này y nguyên, nhưng vẻ như sương như khói nhạt đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-dinh/2189360/quyen-3-chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.