Dịch giả: †Ares†
oOo
Trần Cảnh đi qua, nhìn kỹ. Đàn tế có bậc thang đi lên, bên trên có một cái đài cao một trượng, trên đài có kính vây quanh.
Trần Cảnh nhìn hướng mặt kính quay đến, nói:
- Đó là hướng nào?
- Ta nghĩ, đó có thể là phía Đông.
Hư Linh nói.
Cõi âm chỉ toàn một màu tăm tối, trên bầu trời cũng không có trăng sao, không rõ bốn chiều, tự nhiên cũng không rõ được phương hướng.
- Vì sao phải là phía Đông.
Trần Cảnh thấy khó hiểu, hỏi.
Hư Linh đi tới đài Nghiệt Kính, chạm quanh một vòng, lại đi tới trước mặt kính, nhìn người trong kính, nói:
- Nước sông luôn chảy về hướng Đông.
Đột nhiên nàng nói ra một câu như vậy. Trần Cảnh không nghĩ ra nước sông chảy về Đông cùng đài Nghiệt Kính hướng mặt về phía Đông có quan hệ gì.
Hư Linh tiếp tục nói:
- Trước đây ta cảm thấy thời gian là không thể nắm giữ, bất kể dùng phương pháp gì cũng vậy. Thời gian giống như là bị nước sông chảy xiết mang đi, mọi người đều là bị nước sông chảy xiết cuốn đi tuổi trẻ cùng thân thể khỏe mạnh. Ta nghĩ, nước sông mang sinh mệnh tuổi trẻ của họ đi, mang đến phía Đông. Có một ngày, linh hồn của họ nhất định sẽ theo từ phía Đông trở về. Ta hy vọng đài Nghiệt Kính có thể chiếu soi được cuộc đời của bọn họ. Như vậy, cho dù cuối cùng họ cũng vẫn tiêu tán trên thế gian, ít nhất cũng có thể lưu lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-dinh/2189365/quyen-3-chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.