Dịch giả: Hoangtruc
Bàn tay trắng noãn như ngọc chụp lấy cánh tay Trần Cảnh rồi kéo thẳng vào trong bóng tối tĩnh mịch và sâu thẳm như vô tận mà đi. Bên tai hắn nghe được tiếng gió vù vù lạnh lẽo. Trong mắt hắn chỉ là một vùng lờ mờ. Trước mặt hắn là bóng lưng của người đang kéo tay mình, tóc đen khẽ bay như thể đang xõa bồng bềnh trong làn nước.
Lúc cánh tay này vừa xuất hiện, Trần Cảnh đã biết đây là Hư Linh. Tuy rằng nàng đã có biến hóa, cánh tay và cả thân thể đều như ngưng đọng thành máu thịt như thường, nhưng khi cánh tay đưa ra, Trần Cảnh vẫn nhận ra ngay rằng đó là nàng. Đây chỉ là một cảm giác. Đến chính hắn cũng không phát hiện ra Hư Linh trong lòng hắn có một loại cảm giác đặc biệt như thế.
Năm đó Trần Cảnh cũng đã dựa vào Tần Quảng vương ấn trực tiếp đánh thông qua ranh giới ngăn cách âm dương một lần, lúc này là Hư Linh từ cõi âm đã đánh mở ra một con đường để đi thông qua ranh giới. Thế nhưng nhìn bộ dạng nàng có vẻ phi thường cấp bách, như muốn nhanh chóng quay về cõi âm, quay về thành Tần Quảng vương.
Bọn họ không ngừng hạ xuống bên dưới, như thể đang rớt nhanh xuống dưới vực sâu.
Đột nhiên, trong bóng tối có một giọng nói uy nghiêm xuất hiện. Chỉ nghe thấy một tiếng hét lớn:
- Là ai? Dám tự tiện xông vào cõi âm, làm loạn trật tự âm dương.
Trần Cảnh kinh ngạc, nghe ra như thể giữa âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-dinh/2189356/quyen-3-chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.