“Anh Triều…. anh mệt à?””
Bởi vì chuyện chụp ảnh mà Miêu Gia Nhan đột nhiên bị ăn mắng, người mắng cậu lại chính là Trần Triều, điều này khiến Miêu Gia Nhan bị tổn thương đáng kể.
Kể từ đó em không muốn chụp ảnh nữa, em vốn không biết hợp đồng là cái gì, cũng không biết đặt bút mà Trần Triều nói có ý nghĩa thế nào. Sau đó Miêu Gia Nhan không nghe điện thoại của người tìm em chụp ảnh nữa, cứ như vậy mà kết thúc.
Trần Triều không hề hay biết vì cuộc điện thoại của mình mà em suy sụp suốt mấy ngày trời, anh đã học lớp 12 rồi, ngày nào cũng phải học tối tăm mặt mũi.
Năm ấy đối với Miêu Gia Nhan mà nói còn có một chuyện lớn nữa.
—— Em có thêm một người em trai.
Đã qua ngày dự sinh nửa tháng rồi mà đứa bé chưa chịu ra, cuối cùng phải sinh mổ. Bà Miêu lên thành phố hơn một tuần để chăm sóc mẹ Miêu Gia Nhan. Tầm tuổi này sinh con cũng có thể xem như là sản phụ lớn tuổi, cơ thể bị phù thũng nặng nề, phản ứng khi mang thai dày vò con người ta quá đỗi. Suốt giai đoạn mang thai bà không gặp mặt Miêu Gia Nhan, Miêu Kiến nói vợ mình có triệu chứng trầm cảm thai kỳ, một năm ấy mẹ Miêu Gia Nhan không trở về, Miêu Gia Nhan cũng không xuất hiện trước mặt khiến tâm tình bố mẹ tệ hơn.
Bà trở về, Miêu Gia Nhan hỏi bà: “Em con có đáng yêu không ạ?”
“Đáng yêu, dễ thương lắm con.” Bà xoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-trieu/3549817/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.