“Đã lâu rồi Miêu Gia Nhan không nhận được tin nhắn của anh, trong lòng khấp khởi mừng thầm.”
Đột nhiên nhận được tin nhắn “Chúc mừng sinh nhật”, Miêu Gia Nhan bần thần một lúc mới nhớ ra hôm nay là sinh nhật mình.
Trần Triều chúc em “hay ăn chóng lớn”, trước kia Miêu Gia Nhan chưa từng nghe người ta chúc như vậy, không hiểu sao lại cảm thấy bốn chữ này thật đáng yêu.
—— Cảm ơn anh Triều, em sẽ hay ăn chóng lớn~
Trần Triều nhìn câu trả lời của em trên điện thoại, anh mỉm cười, nhắn rằng: Nói vậy thôi, dù sao cũng không cần lớn vội.
Miêu Gia Nhan trả lời: Vội vội vội!
Mau chóng trưởng thành là nguyện vọng của mỗi đứa trẻ, hy vọng mình mau lớn lên, trở thành một người lớn độc lập. Miêu Gia Nhan hy vọng mình mau chóng khôn lớn hơn bất cứ ai.
Dường như năm ấy trôi qua rất nhanh.
Không biết có phải bởi vì sau khi lên cấp ba thời gian trôi qua nhanh hơn hay không, mỗi ngày học kín lịch, cuối tuần chỉ được nghỉ mỗi một ngày, nghỉ bốn lần là hết một tháng rồi.
Kỳ thi cuối kỳ 2 năm lớp 10, Miêu Gia Nhan thi đứng thứ mười lăm trong lớp, trường của họ mỗi năm phải làm hai mươi bài thi, xếp thứ mười lăm cũng tương đối khả quan.
Thành tích của Miêu Gia Nhan ở trường cấp 1 và 2 đều chỉ thuộc hạng trung, em không phải một đứa trẻ quá thông minh, lên cấp ba có thể thi xếp thứ mười lăm, đúng là rất khó tin.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-trieu/3549816/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.