“Anh sẽ không quay về.”
Miêu Gia Nhan ngủ lại nhà Trần Triều, Đinh Văn Thao cũng phải chen chúc theo.
Đệm trải sàn không đủ chỗ cho hai người ngủ, Đinh Văn Thao tới Miêu Gia Nhan phải ngủ trên giường cùng Trần Triều, Miêu Gia Nhan sợ Trần Triều chê chật chội, đành phải quay về.
Trần Triều nói: “Không sao đâu.”
Ba người lại ngồi xem phim kinh dị cùng nhau, Đinh Văn Thao ngồi dưới đất, dựa vào giường.
Miêu Gia Nhan và Trần Triều cũng ngồi dựa vào thành giường, Miêu Gia Nhan thấy rất nhàm chán, mà hai người kia thỉnh thoảng lại giật mình nhảy dựng lên.
“Hay là đừng xem nữa?” Miêu Gia Nhan thấy Trần Triều giật thót mình, hỏi họ.
Bộ phim đang đến hồi gay cấn, em vừa lên tiếng hai người lại run lên.
“……..” Miêu Gia Nhan không hiểu vì sao rõ ràng họ sợ nhưng vẫn cứ xem, em không dám phát ra âm thanh nữa. Trần Triều sợ hãi dựa sát vào người em, trên người Miêu Gia Nhan có mùi dầu gội thoang thoảng. Mùi dầu gội nhẹ dịu nhưng rất thơm.
Anh vừa dựa sát lại gần, Miêu Gia Nhan lập tức vỗ về anh, Đinh Văn Thao quay đầu thấy hai người họ như vậy, không cam lòng.
“Hai người đừng ôm nhau nữa!!” Đinh Văn Thao gào lên, “Đều sợ hãi như nhau sao chỉ có em phải ngồi một mình!”
“Thế cậu muốn gì.” Trần Triều vẫn dán mắt nhìn màn hình, hỏi cậu ta.
“Hay là anh cũng ôm em đi!” Đinh Văn Thao lại đưa ra yêu cầu.
Trần Triều không chút do dự từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-trieu/3549809/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.