🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“”Em sao vậy?” Trần Triều hỏi.”



Trên bàn Miêu Gia Nhan có một chiếc đèn bàn đã nhuốm màu tháng năm, nó kèm theo một chiếc đồng hồ báo thức được làm bằng nhựa xanh, mỗi giây trôi qua, kim giây vẫn luôn cần mẫn di chuyển “tíc tắc”.



Tám giờ tối, chiếc đồng hồ đổ chuông vang trời, “Reng reng reng”.





Miêu Gia Nhan gập quyển sách lại, mặc một chiếc quần cộc xuống tầng. Bà và ông Miêu đang ngồi ở phòng khách xem tivi, nghe thấy tiếng em đi xuống, họ hỏi: “Sang nhà bà Trần à?”



“Vâng ạ, ông bà ngủ đi, lát con về tự mở cửa!” Miêu Gia Nhan đứng trước cửa thay dép, nhẹ nhàng đóng cánh cửa lại.



Khoảng thời gian này trời rất nóng, mái tóc xõa xuống bờ vai hoài sẽ đổ mồ hôi. Mấy hôm nay Miêu Gia Nhan tắm xong đều buộc gọn tóc lên. Đầu tiên em ra bếp tìm một cái chậu nhỏ, bưng ra chỗ chiếc giếng.



Trong giếng có dâu tây và quả hồng, đựng đầy ắp một túi. Ngoài ra còn có một miếng dưa hấu, cũng được em ướp lạnh.



Tối nào Miêu Gia Nhan cũng ướp hoa quả lạnh cho Trần Triều như vậy, hoa quả được ướp dưới giếng tự nhiên hơn bỏ tủ lạnh nhiều. Hơn nữa Trần Triều còn rất kén chọn, chê tủ lạnh có mùi, anh không thích ăn hoa quả được lấy ra từ tủ lạnh.



Dù sao anh kén chọn cũng có người hầu hạ, Miêu Gia Nhan cũng không ngại phiền phức, tan học về trước khi ăn cơm sẽ bỏ một túi hoa quả xuống giếng.



Trần Triều đeo cặp sách đi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-trieu/3549801/chuong-16.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Hoàn Triều
Chương 16
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.