🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Trần Triều nhoẻn cười kéo em về bên cạnh mình: “Ừ phải.””



Mọi người ở quê đi ngủ rất sớm, cũng dậy từ sáng tinh mơ, ngày nào các ông bà cũng dậy từ 5 giờ sáng, mỗi ngày Trần Triều đều ăn sáng ở nhà rồi mới tới trường.





Miêu Gia Nhan thì khác, nếu buổi sáng em gội đầu thì sẽ không kịp ăn sáng, bà thường chuẩn bị đồ cất vào túi để em mang tới trường ăn. Nhưng bình thường Miêu Gia Nhan đều ăn hết trên dọc đường tới trường, còn chưa đi được nửa đường em đã ăn hết sạch sẽ rồi.



Trần Triều đút tay vào túi đi bên cạnh, Miêu Gia Nhan vừa đi vừa ăn bánh bao nhân đậu, một tay em cầm chiếc bánh đậu, trên cổ tay vẫn còn đeo túi bánh.



“Anh ăn chưa? Ngon lắm đấy.” Miêu Gia Nhan hỏi.



“Không ăn.” Trần Triều còn chẳng buồn nhìn, làm gì có chuyện anh vừa đi đường vừa ăn chứ. Từ nhỏ Khương Lệ đã rèn anh không được ăn đồ ở ngoài, nếu thực sự cần thiết thì phải tìm một chỗ để ngồi ăn, ăn xong mới đi tiếp.



“Thử đi anh?” Miêu Gia Nhan véo một miếng bánh đưa tới.



Trần Triều ngửa cổ ra đằng sau: “Không nếm, cầm đi.”



Miêu Gia Nhan cũng không để ý, anh không ăn thì thôi.



Đinh Văn Thao ở sau lưng chạy tới: “Đợi em cái đã, anh Triều!”



Trần Triều vẫn sải bước không dừng lại, quay đầu liếc mắt nhìn qua.



Đinh Văn Thao bắt kịp hai người, thở hổn hển hỏi: “Hai người đã ăn chưa?”



Miêu Gia Nhan nhìn cậu

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-trieu/3549800/chuong-15.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Hoàn Triều
Chương 15
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.