🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Ngắc ngứ cái gì? Giận thì cứ nói đi!”



Trần Triều ra ruộng bông làm lụng mấy ngày, đến khi kết thúc kỳ nghỉ Quốc Khánh quay trở về trường học, hai tay bị khay nâng và lá cây bông cứa chồng chéo vết thương, đôi tay lúc nào cũng sạch sẽ của thiếu gia giờ đây trông hết sức thê thảm.





Đinh Văn Thao đi tới, liếc mắt hỏi: “Ra ruộng làm việc à?”



Trần Triều quay đầu nhìn, thấy Đinh Văn Thao ngậm kẹo mút, nhoài đầu ra hỏi chuyện anh.



“Ừ,” Trần Triều quay đầu lại, xoay cây bút bi trong tay, “Tránh xa tôi ra một chút.”



“Xa quá em sợ anh không nghe thấy” Đinh Văn Thao cười hì hì, “Tai anh bị nghễnh ngãng hay sao ấy.”



“Tai tôi bình thường,” Trần Triều nói, “Không muốn để ý tới cậu mà thôi.”



Đinh Văn Thao cũng không giận, đặt bàn tọa xuống ghế, ung dung rung đùi.



Học sinh cấp hai ai cũng tếu táo, hoặc nên nói là con người Đinh Văn Thao rất tếu táo, ban đầu cậu ta bị Trần Triều xử lý ngay ở trường học, làm mất mặt mình, nhưng sau đó Đinh Văn Thao không những không trả thù, ngược lại còn chủ động bắt chuyện làm hòa với Trần Triều.



Mấy cậu trai cấp hai đều mê kẻ mạnh, ai đánh nhau giỏi mới được làm đại ca. Đinh Văn Thao xem như bị Trần Triều đánh mà nể phục, sau khi đỡ lúng túng khó chịu, ngày nào cậu ta cũng bám lấy gọi “Anh Triều”, chủ động làm thân với anh.



Ngày nào cũng như ngày nào, Trần Triều ở lớp học không nói

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-trieu/3549795/chuong-10.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Hoàn Triều
Chương 10
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.