“Bánh bao…” Miêu Gia Nhan bỏ miếng bánh bao còn thừa trong tay vào miệng, mở túi đưa ra, “Anh ăn không?”
Chiếc bánh bao hình trái tim to ơi là to của bà làm Miêu Gia Nhan khó xử quá chừng, bà cẩn thận cất bánh trong một chiếc túi bảo quản, giấu trong ngăn kéo phòng Miêu Gia Nhan.
Bánh bao to như vậy, dù một ngày Miêu Gia Nhan không ăn cơm, ba bữa chỉ ăn bánh bao thôi cũng đủ no căng bụng rồi.
Bà bảo, bánh to như vậy trông mới đẹp, ăn mới đã bụng chứ con.
Miêu Gia Nhan thích nuôi tóc dài, thích xúng xính trong những chiếc váy, thích những món đồ dễ thương mà chỉ các bạn gái mê mệt từ nhỏ rồi. Nếu phải liệt kê trên đời này ai không có bất cứ dị nghị, thành kiến nào với sở thích của cậu, có lẽ chỉ có ông bà mà thôi.
Bà không những không nạt cậu, còn chiều ý để cậu theo đuổi những sở thích này, bà mua cho cậu chiếc rèm cửa sổ màu vàng nhạt chỉ mấy bạn gái mới hay treo, sắm cho cậu chiếc ga trải giường màu thiên thanh ngọt dịu, thậm chí bà còn lén lút làm chiếc bánh bao hình trái tim màu hồng dành riêng cho cậu nữa.
Vậy nên tuy rằng bình thường Miêu Gia Nhan phải chịu rất nhiều lời đàm tiếu, rất nhiều ánh nhìn dị nghị vì sở thích kỳ quặc của mình, thậm chí bố mẹ cũng không cần cậu nữa, nhưng cậu vẫn là một đứa trẻ hạnh phúc, được đón nhận biết bao tình yêu thương như vậy.
Cậu có riêng cho mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-trieu/3549788/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.