Hắn nắm chặt cổ tay Hoa Mộ Thanh, mặc cho nàng vừa đẩy vừa chống cự từng bước ép nàng lùi về sau cho đến khi bị hắn dồn sát vào mép hồ, không còn đường lui.
Hắn áp sát nàng, ép nàng đến mức chẳng thể lùi thêm.
Hoa Mộ Thanh bị hắn hôn đến mức gần như nghẹt thở, không kiềm được khẽ rên lên vì khó chịu.
Lúc này Mộ Dung Trần mới ngẩng đầu lên.
Nhìn thấy tiểu nha đầu đột nhiên ngẩng cằm, giống như kẻ sắp ch-ết đuối cuối cùng cũng được hít một ngụm không khí, yếu ớt, mong manh đến mức chỉ cần chạm nhẹ là vỡ, để lộ ra chiếc cằm mảnh mai ấy.
Hắn nheo mắt nhìn một cái, khóe môi khẽ cong, rồi cúi đầu xuống.
Hoa Mộ Thanh chống tay lên vai hắn, đôi tay khẽ run rẩy.
Muốn đẩy hắn ra, nhưng lại không đủ sức.
Để mặc hắn như một con dã thú tham lam, vừa cắn vừa hôn trên cổ nàng, rồi từ từ hạ xuống dưới.
Ngay cả môi nàng cũng bắt đầu run lên, giọng yếu ớt: “A Trần, đừng mà…”
Nhưng chữ “đừng” ấy, lại mềm yếu đến mức chẳng khác gì làm nũng, hoàn toàn không giống từ chối.
Mộ Dung Trần cúi người, từng chút một kéo xuống lớp yếm cuối cùng trên người nàng, tấm yếm lụa màu xanh non, càng làm làn da nàng thêm trắng nõn, gần như phát sáng.
Hắn ngước đôi mắt hồ ly tràn đầy tà khí lên, hôn nhẹ lên chóp mũi nàng.
Hơi thở hắn phả ra mát lạnh, thấp thoáng hương bạc hà, giọng nói nhẹ như tơ chậm rãi vang bên tai nàng: “Đừng sợ, giao cho ta, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5062813/chuong-615.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.