Hoa Lan Nhi lập tức lùi lại, cúi gằm đầu: “Nô gia đã mạo phạm, xin Vương gia thứ tội!”
Chỉ một câu nói này, cũng đủ để Quỷ Lục nhớ ra nàng là ai!
Sắc mặt hắn lập tức thay đổi!
Hắn mở miệng, định nói gì đó nhưng lại liếc nhìn Mộ Dung Trần gương mặt trở nên khó coi.
Trái lại, Mộ Dung Trần sau khi nhìn rõ dung mạo của Hoa Lan Nhi, chỉ hơi nhướng mày ánh mắt thoáng hiện chút bất ngờ.
Hắn quan sát nàng mấy nhịp thở, khóe môi khẽ cong lên rồi liếc nhìn Quỷ Lục một cái: “Ngươi xuống dưới uống một chén đi.”
Quỷ Lục nhíu mày: “Vương gia, thuộc hạ ở lại đây bảo vệ người.”
Vừa nghe câu này, Hoa Lan Nhi như thể bị sỉ nhục, cắn chặt môi, uất ức liếc nhìn Quỷ Lục.
Nhưng Quỷ Lục không hề bận tâm.
Mộ Dung Trần chỉ nhàn nhạt phất tay, bước qua hai người trở về ngồi bên bàn, cũng không động đến rư-ợu và thức ăn Hoa Lan Nhi vừa mang tới.
Chỉ rót rư-ợu từ bình trong tay mình, tự rót tự uống, rồi khẽ cười: “Đi đi.”
Quỷ Lục siết chặt nắm tay, trong lòng vừa không cam tâm vừa không yên lòng.
Cuối cùng vẫn liếc nhìn Hoa Lan Nhi một cái, xoay người, từ ban công, khẽ nhún chân nhảy xuống dưới.
Trong nhã gian.
Hoa Lan Nhi như vừa trút được gánh nặng, bờ vai đang căng cứng cũng khẽ thả lỏng.
Nàng ngước đôi mắt ướt át, đáng thương nhìn Mộ Dung Trần, giọng run run: “Mộ ca ca, không ngờ… Lan Nhi kiếp này còn có thể gặp lại huynh…”
Mộ Dung Trần rót thêm rư-ợu vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5062814/chuong-616.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.