Hôm sau.
Một chiếc xe ngựa mui xanh không quá phô trương nhưng lại cực kỳ sang trọng, chở theo Hoa Mộ Thanh và Thịnh Nhi, rầm rộ tiến về phủ Công Chúa.
Ban đầu Lan Anh không tán thành việc Hoa Mộ Thanh đưa Thịnh Nhi theo.
Nhưng nghĩ lại người mà Hoa Mộ Thanh muốn tiếp cận là hoàng tộc, hơn nữa có thể có liên quan mật thiết đến Thịnh Nhi, để Tứ Công Chúa sớm gặp mặt thì chỉ có lợi chứ không có hại, vì vậy cũng đồng ý.
Từ phủ Đề Đốc Cửu Môn đến phủ Tứ Công Chúa, xe ngựa đi cũng chỉ mất nửa khắc.
Khi đến cổng phủ Công Chúa, có người hầu dâng bái thiếp, không lâu sau một vị thái giám phẩm cấp tam phẩm đích thân đến mở cửa bên.
Vị thái giám ấy cúi người, nở nụ cười cung kính: “Xin mời Hoa tiểu thư xuống xe, chuyển vào trong bằng kiệu nhỏ.”
Không ngờ, lời còn chưa dứt, đã thấy từ trong xe ngựa chui ra một bé trai trắng trẻo xinh xắn, chẳng khác nào đồng tử bên cạnh Phật tổ.
Vị thái giám kia kinh ngạc kêu lên một tiếng: “Ôi chao, thật là một tiểu công tử xinh đẹp!”
Thịnh Nhi vui vẻ cười híp mắt, móc trong túi thơm ra một viên trân châu phương Đông, ném cho vị thái giám: “Ngươi biết nói chuyện đấy, thưởng cho ngươi đó!”
Thái độ khí phách, cao quý tự nhiên nhưng không hề kiêu căng hay ngạo mạn.
Trong lòng vị thái giám đó âm thầm kinh ngạc, ngoài mặt lại cười càng rạng rỡ hơn: “Nô tài đa tạ tiểu công tử ban thưởng!”
Thịnh Nhi lại bật cười. Phía sau, vang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5061643/chuong-484.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.