Hoa Mộ Thanh mỉm cười, nói: “Không cần lo đâu, ta biết chừng mực mà.”
Tống Huệ nhìn nàng, càng lúc càng cảm thấy thiếu nữ trước mặt bề ngoài còn có vẻ nhỏ tuổi hơn mình nhưng lại thông minh lanh lợi, ứng biến linh hoạt, tầm nhìn sáng suốt, quả thực tâm trí hơn người, quá lợi hại!
Thậm chí... người mà nàng đến Long Đô để mưu cầu, lại là hoàng thất!
Trong đầu Tống Huệ chợt hiện lên vài vị Hoàng Tử vẫn chưa có chính phi.
Là ai vậy? Là ai mà từng có đoạn tình duyên với vị biểu tỷ xinh đẹp khuynh thành này? Chỉ là, nghĩ đến đây lại thấy người kia thật chẳng ra gì, đã có duyên phận với biểu tỷ rồi, vậy mà lại để nàng lặn lội đến tận Long Đô để tìm?
Trong lòng không khỏi cảm thấy bất bình thay cho Hoa Mộ Thanh.
Nhưng dù sao đó cũng là chuyện tình cảm riêng tư của người khác, nàng không tiện xen vào quá nhiều. Chỉ âm thầm nghĩ, hay là về nhà bàn lại với mẫu thân, dứt khoát khuyên Hoa Mộ Thanh từ bỏ ý định kia đi, tìm một người nam nhân có gia thế tốt, cuộc sống yên ổn còn hơn.
Tạm gác lại việc Tống Huệ đang âm thầm đ-ánh giá tương lai “biểu tỷ phu” đến nỗi sắc mặt biến dạng, nói đến chuyện khi cả nhóm trở về phủ Đề Đốc Cửu Môn.
Khi Lan Anh nghe xong toàn bộ sự việc xảy ra hôm nay, nhất là câu mà Hoa Mộ Thanh tiết lộ riêng với Tống Huệ, bà không tỏ ra ngạc nhiên mà ngược lại chỉ bình thản thốt lên một câu: “Quả nhiên là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5061642/chuong-483.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.