Cái nhìn của Hoa Mộ Thanh đối với Cảnh Như Vân lúc này cũng đã thay đổi phần nào, trong lòng khẽ nở nụ cười. Nàng cuối cùng cũng đã nắn chỉnh lại phần xương gãy, sau đó nhanh chóng dùng hai tấm ván kẹp cố định, rồi dùng vải mềm quấn chặt lại.
Lúc này đã gần đến trưa, sau một hồi thao tác trên trán Hoa Mộ Thanh đã lấm tấm mồ hôi.
Nàng không vội vàng, chỉ bình tĩnh giúp Cảnh Như Vân cố định lại chân sau đó ngẩng đầu mỉm cười nói: “Điện hạ, vết thương trên đầu cùng với phần xương gãy này vẫn nên được bôi thêm thuốc dưỡng cốt sinh cơ. Chỉ là hiện tại tiểu nữ không mang theo thuốc mỡ thích hợp. Nếu điện hạ không chê, đợi khi về phủ, tiểu nữ sẽ cho người mang đến một hộp Hắc Ngọc Đoạn Tục Cao.”
“Hắc Ngọc Đoạn Tục Cao?”
Cảnh Như Vân nhìn thấy mồ hôi trên trán nàng, liền nhướng mày nói: “Có hơn được thuốc mà thái y kê đơn không?”
Không ngờ Hoa Mộ Thanh lại mỉm cười đầy tự tin: “Nếu Công Chúa không ngại, có thể đưa cho thái y xem thử. Nếu thái y bảo dùng được thì dùng, cũng không sao.”
Cảnh Như Vân bị sự táo bạo này của nàng chọc cho bật cười, gật đầu: “Được, vậy bổn cung nhớ rồi. Ngươi ấy à, ngày mai đích thân mang tới cho bổn cung!”
Đây rõ ràng là đồng ý nhận thuốc của Hoa Mộ Thanh rồi.
Tống Huệ đứng bên không khỏi kinh ngạc, thuốc men vốn là thứ hoàng thất chỉ dùng trong cung, vậy mà giờ Cảnh Như Vân lại đồng ý nhận từ tay Hoa Mộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5061641/chuong-482.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.