Hòa Quan Nhi vẫn giữ vẻ bình thản, mỉm cười thi lễ với Cảnh Như Vân: "Vâng."
Rồi cúi người, nhẹ nhàng đặt chân bị thương của Cảnh Như Vân lên chiếc ghế nhỏ bên cạnh. Sau đó, hắn cùng hai nam tử có vẻ mặt đầy ghen tị kia cùng nhau rời khỏi sân viện.
Lục Kiều bước lên, cẩn thận quạt mát cho Cảnh Như Vân.
Cảnh Như Vân tiện tay đẩy đĩa điểm tâm trên bàn nhỏ đến trước mặt Thịnh Nhi: "Ăn đi."
Rồi quay sang một bên phân phó: "Dẫn cậu bé đến bên kia chơi, nhớ chăm sóc cho cẩn thận."
Lập tức có vài nha hoàn và ma ma cúi người tiến lên, Phúc Tử và Xuân Hà liếc nhìn Hoa Mộ Thanh, thấy nàng mỉm cười gật đầu thì mới yên tâm theo cùng Thịnh Nhi sang góc viện bên kia.
Cũng không xa lắm, từ chỗ Hoa Mộ Thanh ngồi vẫn có thể thấy rõ.
Hoa Mộ Thanh thầm suy nghĩ, tâm tư Cảnh Như Vân chu toàn hơn mình tưởng nhiều.
Trong khi nàng âm thầm cân nhắc, Cảnh Như Vân cũng đang lặng lẽ quan sát nàng.
Chốc lát sau, Cảnh Như Vân ngẩng cằm, ra hiệu về chiếc ghế bên cạnh: "Ngồi đi, đến gần bổn cung mà nói chuyện."
Đây không phải là đãi ngộ dành cho người ngoài.
Nhất là với những Hoàng Tử, Công Chúa lớn lên trong cung đình, điều đầu tiên học được luôn là giữ khoảng cách với người lạ để bảo vệ chính mình.
Thế nhưng Cảnh Như Vân dường như chẳng hề để tâm đến điều đó.
Hoa Mộ Thanh mỉm cười, hành lễ đáp tạ rồi mới ngồi xuống bên cạnh nàng.
Vừa mới ngồi xuống, Cảnh Như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5061644/chuong-485.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.