Dao Cơ vỗ tay, khen ngợi: “Nói hay lắm! Tuổi còn nhỏ mà đã có khí thế như vậy, sau này nhất định sẽ là nhân vật phi phàm!”
Không ngờ, Hoa Mộ Thanh lại lên tiếng: “Chỉ là... hình như Thần Vương từ sau mười bảy tuổi thì hoàn toàn bặt vô âm tín, phải không?”
“Ừm.”
Thanh Hoàng gật đầu: “Mười hai tuổi được phong làm Thần Vương, được trao quyền quản lý mọi việc lớn nhỏ trong đế đô. Dù không phải là chức vị tối cao nhưng lại nắm thực quyền. Ai cũng biết, khi Đế Cực còn trẻ, tiên hoàng từng để ông ấy quản lý đế đô một thời gian để tôi luyện bản lĩnh trị quốc. Dụ ý của Đế Cực rất rõ ràng. Nhưng cũng từ đó, lại có kẻ âm thầm giở trò, tung tin đồn rằng Thần Vương là con hoang, mẫu thân Tô Mộ đã ‘cắm sừng’ Tướng quân... Những lời đồn khó nghe ấy lan khắp đế đô, ai ai cũng biết.”
Lúc này đến cả Đỗ Liên Khê cũng phải cau mày: “Sỉ nhục thân mẫu của người ta, lại còn là người đã khuất, thật quá đáng!”
“Nếu là ta nghe được, ta vả cho mấy cái ch-ết luôn cái lũ miệng độc đó!” - Dao Cơ cũng tức giận không thôi.
Phúc Tử không dám lên tiếng, nhưng cũng gật đầu phụ họa.
Thanh Hoàng nhìn hai người, trong mắt thoáng một tia ôn hòa, rồi tiếp lời: “Đúng vậy, cho nên Thần Vương cũng không nhịn nữa. Sau đó liền xảy ra chuyện phi tần Nhu phi bị treo ngược lên trước cổng phủ Quốc tướng, phủ Quận vương cùng với vụ Hoàng Hậu bị ám sát.”
“Wow!”
Dao Cơ lại trầm trồ:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5061567/chuong-408.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.