“Thế nhưng, khi Đế Cực Quân biết hung thủ là ai, lại không hề có ý định nghiêm trị. Ngược lại, ông ta chỉ ra lệnh chôn cất Nhu phi một cách qua loa, rồi để sự việc trôi qua một cách mập mờ. Không ai ngờ tới, Đế Cực Quân tha cho hung thủ, kẻ đó chẳng những không ẩn mình thu liễm mà còn ra tay lần nữa. Lần này, hắn thẳng tay thảm sát cả phủ Quốc tướng, phủ Quận vương – đệ đệ ruột của Đế Cực Quân, và cả Kim Phượng Cung của Hoàng Hậu. Chỉ thiếu một bước nữa là một kiếm đâ-m xuyên cổ họng Hoàng Hậu, may mà Đế Cực Quân kịp thời chạy đến, sai người ngăn lại, mới giữ được tính mạng Hoàng Hậu.”
“Lần này thì thật sự chọc giận toàn thiên hạ, cả nước bàng hoàng, trong triều đình tiếng hô hào thảo phạt dậy trời, thậm chí còn có lão thần phẫn nộ đập đầu tự tử ngay trước mặt Đế Cực Quân. Thế mà ông ta vẫn không hạ lệnh trừng phạt hung thủ. Ngược lại, lại đưa Hoàng Hậu vào lãnh cung.”
Nghe đến đây, sự tò mò của Hoa Mộ Thanh về kẻ hung thủ kia đã vượt qua mọi cảm xúc khác.
Nàng không kìm được mà hỏi: “Đế Cực Quân vì sao lại bao che cho kẻ đó? Gi-ết hại hoàng thân quốc thích, chẳng phải là tội ch-ết hay sao?”
Thanh Hoàng nhìn nàng, khẽ cười, gật đầu: “Đúng là như vậy.”
Hắn ngừng lại giây lát, không biết nghĩ đến điều gì mà thần sắc có phần mơ hồ rồi lại quay sang nhìn nàng, chậm rãi nói: “Người có biết, hung thủ đó là ai không?”
Dĩ nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5061566/chuong-407.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.