Những bầu rượu lại được châm đầy. 
Và khi những bầu rượu vừa cạn thì Vương Động đã nói: 
- Tôi xem những bầu rượu này phải đầy thêm... 
Hắn chỉ nói thế thôi nhưng mấy tên tiểu nhị trong Khuê Nguyên quán lại rất thính tai và chúng đối với Vương Động rất chu đáo. 
Tất cả đều trố mắt nhìn những bầu rượu mới châm... 
Quách Đại Lộ cười: 
- Rượu nó không can chi tới ai cả, nó chỉ cần người ta uống nó thôi. 
Yến Thất nói: 
- Cái miệng của tôi nó đang bận. 
Yến Thất hỏi: 
- Đang bận cái gì? 
Yến Thất nói: 
- Bận nhai những lời sắp nói để nuốt vào bụng... 
Thực khách đã bắt đầu đông. 
Nơi đây đúng là nơi để cho người ta nói chuyện. 
Quách Đại Lộ nâng chén lên nói: 
- Thật khó mà mời được khách như buổi hôm nay... 
Yến Thất nói nhanh: 
- Lần này xin nhường cho anh làm chủ, chúng tôi cáo từ vậy. 
Lâm Thái Bình là người đứng lên trước nhất. 
Tự nhiên là Vương Động cũng đứng lên. 
Bàn tay của Quách Đại Lộ đã nhanh hơn, hắn đưa lên và đưa ngay trước mặt Vương Động. 
Vương Động nhìn hắn và hỏi: 
- Anh cần chi đó? Có phải nhờ tôi xem chỉ tay không? 
Quách Đại Lộ lắc đầu cười: 
- Không cần, tôi không nhờ anh xem chỉ tay đâu. Tôi sinh ra vốn đã mang sẵn cái kiếp... mạt rệp, cho dù có tiền đầy túi thì tự nó cũng bay ra tuốt luốt, cứ mỗi lần muốn mời khách thì chúng đã nhanh chân... 
Vương Động hỏi: 
- Có phải anh muốn hỏi tôi để mượn tiền không? 
Quách Đại Lộ đằng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-lac-anh-hung/195356/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.