Tự nhiên Côn Tử đâu có thể làm thinh để cho họ nói hoài như thế, nhưng mỗi lần hắn định lên tiếng thì Kim Sư đã ngăn lại. 
Chờ cho Yến Thất và Vương Động nói dứt, Kim Sư mới cười cười: 
- Các ngươi nói hoàn toàn đúng. Chuyện đó ta thừa nhận. 
Hắn chỉ Côn Tử cười và nói tiếp: 
- Người này tại Khai Phong, Lạc Dương, Tế Nam, Thiên Tân,... bất cứ thành nào cũng có một cái nhà. Mỗi nhà đều có một vợ. Bằng vào lương một thám tử không thôi thì sao có đủ mà nuôi? 
Côn Tử lạnh lùng: 
- Tôi nhớ hình như anh cũng có nhiều vợ lắm đấy chứ? 
Quách Đại Lộ chặn ngang: 
- Chỉ tiếc là những người đàn bà gần trở thành góa phụ. 
Kim Sư nói: 
- Các ngươi có biết tại sao tôi lại kể nhưng chuyện đấy cho các ngươi nghe không? 
Hắn không đợi ai trả lời, hắn chỉ chỉ lên đầu tường và nói tiếp: 
- Nơi này có ba mươi cung thủ, bốn mươi khoái đao. Những người ấy đều là những người bạn sinh tử của tôi. Họ nhất định không bao giờ để cho các người chạy thoát. 
Côn Tử lạnh lùng nói: 
- Loạn tiễn xuyên tâm, cái món đó chắc chắn là khó chịu lắm. 
Kim Sư cười: 
- Huống chi, bên cạnh đấy có người bạn áo đen mà ta không tiếc vàng để thỉnh đến đây nữa. 
Hắn cười cười nói nói: 
- Các người nên nhớ rằng vị nhân huynh đây ít nói lắm. Thanh kiếm trong tay người ấy có thể kết liễu một lượt vài ba người, như bọn các vị tốt hơn hết là nên ngoan ngoãn tuân lệnh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-lac-anh-hung/195354/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.