Tung lên để thi triển Ưng Trảo công, thân hình của Quách Đại Lộ đang lơ lửng, bị cái điểm của Vệ phu nhân làm cho gãy gập, hắn bắt đầu rơi xuống, xem như sắp rơi đúng vào cái mâm đầy dẫy thức ăn. 
Vệ phu nhân trở ngang đôi đũa, "gắp" sợi dây đai của Quách Đại Lộ làm cho thân mình hắn lơ lửng trên không. 
Đôi đũa ngọc vẫn trơ trơ không gãy. 
Vệ phu nhân dùng đôi đũa gắp Quách Đại Lộ y như gắp một con tôm sống. 
Yến Thất đứng nhìn sửng sốt. 
Vệ phu nhân mỉm cười: 
- Đây là cái bánh bao khá lớn, các hạ ăn một cái cũng đủ no. 
Vừa nói bà ta vừa hất nhẹ, chiếc thân khá nặng của Quách Đại Lộ bay vút vào Yến Thất. 
Yến Thất định đưa tay đón bắt, nhưng hắn không làm sao bắt kịp, cả hai người đụng nhập vào nhau, té nhào một chỗ. 
Qua một lúc thật lâu, Quách Đại Lộ vẫn còn chưa bò dậy nổi, hắn nằm dưới đất trừng mắt nhìn Vệ phu nhân. 
Mắt hắn bây giờ mới thật là sửng sốt. 
Yến Thất vụt hỏi: 
- Anh có biết bà ta dùng môn công phu gì đó hay không? 
Quách Đại Lộ lắc đầu. 
Yến Thất nói: 
- Anh đã biết Ưng Trảo công, tự nhiên anh biết trong đó có một chiêu gọi là "Lão Ưng Trảo Kê" chứ. 
Quách Đại Lộ gật đầu. 
Yến Thất cười: 
- Chiêu thế của bà ta chính là từ trong "Lão Ưng Trảo Kê" biến thế đấy, nó có tên là "Khoái Tử Hiệp Kê". 
Quách Đại Lộ thở ra: 
- Như thế thì tôi là bánh bao hay là gà nhỉ? 
Yến Thất 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-lac-anh-hung/1367664/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.