Qua một lúc thật lâu, Yến Thất nói: 
- Thật tình thì anh vẫn vĩ đại hơn người. 
Quách Đại Lộ nhảy dựng lên: 
- Vĩ đại? Anh cũng bảo rằng tôi vĩ đại? 
Yến Thất nói: 
- Không có ai sinh ra là đã thành anh hùng, anh hùng thường thường là do hoàn cảnh bức bách mà sinh ra. Tất cả đều nhận ra như thế nhưng họ lại cố tình lừa dối chính mình về nhận thức đó, chỉ có anh... 
Hắn thở ra một hơi dài và chầm chậm nói tiếp: 
- Chẳng những anh dám thừa nhận chân lý đó mà lại còn dám nói thẳng ra nữa. 
Quách Đại Lộ nói: 
- Cũng có thể vì cái da mặt của tôi nó dầy hơn thiên hạ. 
- Không phải mặt dầy đâu, mà chính là... 
- Là chuyện gì? 
- Là vì con người có dũng khí, nghị lực. Rất ít người có được dũng khí như thế... 
Quách Đại Lộ cười: 
- Thật không ngờ lại cũng có lúc anh không tiếc lời khen ngợi tôi như thế, có phải anh định an ủi tôi đấy phải không. 
Yến Thất không trả lời, hắn chỉ siết chặt tay Quách Đại Lộ. Hai bàn tay lạnh băng băng dần dần nghe ấm áp. 
Hồi lâu, Quách Đại Lộ nói: 
- Thật ra thì chúng ta quen nhau cũng chưa được bao lâu nhưng tôi cảm thấy anh là một bằng hữu tốt nhất trên đời. Vương Động cũng là bằng hữu tốt nhưng so với anh thì vẫn có chỗ chẳng giống nhau. 
Yến Thất hỏi: 
- Không giống ở chỗ nào? 
- Tôi cũng không thể nói được cái chỗ không giống ấy, chỉ có điều... có điều nếu Vương Động có gì 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-lac-anh-hung/1367665/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.