Mụ già nấu bếp bỗng trở thành cao thủ, chuyện thật không ai tưởng tượng. 
Chuyện lạ hơn nữa là lúc Kim Sư và CônTử vào xét tiệm cầm đồ, lúc trở ra họ có thái độ cung cung kính kính. 
Không biết họ đã bị mụ già cho nếm mùi lợi hại, hay họ đã nhìn biết chân tướng mụ ta. 
Câu chuyện xảy ra làm cho Quách Đại Lộ và Yến Thất thấy biết khá rõ ràng. 
Nhưng chỉ có một chuyện là họ không thể đoán được và họ khẽ liếc nhau rồi cùng phóng vút ra ngoài. 
Bên sau có cây đại thụ. 
Trên tàng cây không thấy lá, chỉ thấy toàn là tuyết đóng. 
Yến Thất chỉ dám ngồi xổm một cách hơi rón rén, Quách Đại Lộ lại ngồi bệt lên, nhưng hắn vừa đặt đít xuống thì lại nhổm lên y như ngồi phải mũi dao. 
Đúng là tuyết lạnh như dao cắt thịt. 
Yến Thất lắc đầu: 
- Lúc ngồi, chẳng lẽ không bao giờ anh xem trước chỗ mình đặt đít như thế nào à? 
Quách Đại Lộ cười nhăn nhó: 
- Tôi không có chú ý, vì tôi đang lo ra. 
Cây khá lớn, nên Quách Đại Lộ cùng ngồi sát bên Yến Thất và hắn nói tiếp: 
- Tôi đang nghĩ về lão bà khi nãy, bà ta đúng là một võ lâm cao thủ, thế tại sao lại đi làm người nấu bếp cho lão "Lột Da"? 
Yến Thất trầm ngâm: 
- Cũng có thể bà ta cũng như Phượng Thê Ngô, bà ta đang trốn lánh. 
Quách Đại Lộ nói: 
- Lý do đó mới nghe qua thì cũng phải, nhưng nếu nghĩ kỹ cũng không thông. 
Yến Thất hỏi: 
- Không thông ở chỗ nào? 
Quách 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-lac-anh-hung/1367662/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.